Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hạ Bạt Thắng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Hạ Bạt Thắng''' ([[chữ Hán]]: 贺拔胜, ? – [[544]]), [[tên tự]] là '''Phá Hồ''', người Tiêm Sơn, Thần Vũ <ref>Nay là [[Sóc Châu]], [[Sơn Tây (Trung Quốc)|Sơn Tây]]</ref>, dân tộc [[Sắc Lặc]], tướng lĩnh nhà [[Bắc Ngụy]], [[Tây Ngụy]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
==Thân thế==
Hạ Bạt thị , dân tộc [[Sắc Lặc]] và Thác Bạt thị, dân tộc [[Tiên Ti]] đều đến từ Âm Sơn. Đầu đời Bắc Ngụy, tổ tiên của Hạ Bạt Thắng làm Đại Mạc Phất <ref>Còn gọi là Mạc Phất Man Đốt, là danh xưng của thủ lĩnh hay tù trưởng</ref>. Ông nội là Nhĩ Đầu, kiêu dũng tuyệt luân, lấy con nhà tử tế trấn thủ Vũ Xuyên, nhờ vậy mà trấn thành được yên ổn. Thời [[Hiến Văn đế|Bắc Ngụy Hiến Văn đế]], người [[Như Như]] mấy lần vào cướp, là tai họa của biên giới phía bắc. Nhĩ Đầu đem du kỵ đi dò xét, trước sau đến 80 lần, nắm được tình hình của địch. Từ đó về sau những khi người Như Như đến, đều kịp thời đối phó. Nhĩ Đầu nhờ công được ban tước Long Thành hầu.
 
Cha là Độ Bạt, tính tình quả cảm cương nghị, làm Vũ Xuyên quân chủ. Cuối những năm Chính Quang (520 – 525), người trấn Ốc Dã là [[Phá Lục Hàn Bạt Lăng]] nổi dậy, phái biệt tướng [[Vệ Khả Cô]] đưa nghĩa quân đông tiến. Tướng giữ Hoài Sóc là Dương Quân nghe danh Độ Bạt, triệu đến bổ nhiệm làm Thống quân, giao cho một toán quân. Nghĩa quân Vệ Khả Cô khí thế rất thịnh, vừa vây Vũ Xuyên, vừa đánh Hoài Sóc.