Tuy làm thơ ít nhưng Phạm Công Thiện thường coi mình là nhà thơ hơn những nghề khác,<ref vàname=nast>[http://www.nuiansongtra.com/index.php?c=article&p=3324|Phạm nhiềuCông Thiện, con ngườichim cũnglạ cônglạc nhậnmiền điềuhoang nàylương]</ref>. Ngôn ngữ trong thơ của ông không có vẻ ngông cuồng như trong tuỳ bút và văn xuôi. Một số bài của ông đựơc yêu thích, như ''Ngày sinh của rắn'', là một bài thơ dài đượcvới chianhiều rađoản làm từng đoạn, víkhúc. dụTrích đoạn thứsau VIIIđây:
:''mười năm qua gió thổi đồi tây ''
Dòng 69:
:''một sớm bông hồng nở cửa đông ''
Đoạn nàyrất nổi tiếng và đã được [[Lê Uyên Phương]] phổ nhạc thành bài hát "Tôi đứng trên đồi mây trổ bông".