Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trùng Quang Đế”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
||
Dòng 44:
==Tận lực chống Minh==
[[Nhà Minh|Đế quốc Minh]] muốn đánh chiếm [[Đại Việt]] lâu dài nên năm [[1410]],
:''"Phụ đi đến đâu, giết chóc rất nhiều, có nơi thây chất thành núi, có chỗ moi ruột quấn vào cây, hoặc rán thịt lấy mỡ, hoặc nướng đốt làm trò, thậm chí có Đại Minh còn cấp bằng ghi công trạng cho các thổ quan đi đánh dẹp quân khởi nghĩa [[người Việt]]. Vì vậy có một bộ phận người Việt là thổ quan, hàng tướng phản bội, cùng với những Tháng 5 âm lịch năm [[1410]], Trùng Quang Đế và [[Nguyễn Cảnh Dị]] đem quân tới La Châu, Hạ Hồng, đánh bại quân Minh do Đô đốc thiêm sự Giang Hạo chỉ huy. Thừa thắng, nhà vua truy kích đến bến [[Bình Than]] và đốt phá thuyền trại của người Minh.{{sfn|Nhiều tác giả|1993|p=317}}{{sfn|Ngô Thì Sĩ|1991|pp=115-117
Tháng 7 âm lịch năm [[1411]], Trùng Quang Đế và [[Nguyễn Súy]] chia quân đánh các cửa biển, bắt nhóm thổ quan theo Trung Quốc là Nguyễn Chính ở Bài Lâm, chém bêu đầu cảnh cáo.{{sfn|Nhiều tác giả|1993|p=317}} Cùng năm, nhà vua gả chị gái là Quốc tỷ
Trong thời gian giữ ngôi, Trùng Quang Đế từng sai
Tháng 6 âm lịch năm [[1412]], Trương Phụ, Mộc Thạnh dẫn quân đánh [[Nghệ An]] gặp quân của [[Nguyễn Súy]], [[Nguyễn Cảnh Dị]], [[Đặng Dung]] và Hồ Bối ở Mô Độ
Tháng 1 âm lịch năm [[1413]], nhà vua cùng Nguyễn
Cùng lúc đó, Nông Văn Lịch ở [[Lạng Sơn]] cầm đầu quân khởi nghĩa "áo đỏ" chặn đường giao thông, giết chết được Tham chính người Việt là [[Mạc Thúy]] (tổ 4 đời của [[Mạc Đăng Dung]]) và tiêu diệt được khá nhiều quân Minh. Nguyễn Liễu ở Lý Nhân chiêu tập người các huyện Lục Na, Vũ Lễ đánh quân Minh trong mấy năm nhưng do thiếu sự liên kết với vua nên các thế lực này dần tan vỡ.{{sfn|Nhiều tác giả|1993|pp=319-320
Tháng 4 âm lịch năm [[1413]], Trương Phụ lại đánh vào [[Nghệ An]], Trùng Quang Đế phải rút về [[Hóa Châu]], sai [[Nguyễn Biểu]] làm sứ đi cầu phong, đến [[Nghệ An]] bị [[Trương Phụ]] bắt giữ, Nguyễn Biều tức giận mắng Trương Phụ và bị Phụ giết chết.{{sfn|Nhiều tác giả|1993|pp=319-320
Tháng 9 âm lịch năm [[1413]], [[Nguyễn Súy]] dàn trận tại kênh Thái Đà, đánh nhau ác liệt với [[Trương Phụ]]. Nửa đêm [[Đặng Dung]] dùng voi đánh úp dinh của Phụ, định nhảy lên thuyền Phụ bắt sống mà không nhận được mặt, Phụ nhảy lên thuyền nhỏ trốn mất, quân Minh tan vỡ quá nửa, thuyền chiến vũ khí bị đốt phá gần hết. Thế nhưng [[Nguyễn Súy]] không chịu hợp sức cùng [[Đặng Dung]] chiến đấu, mà quân thì còn rất ít. [[Trương Phụ]] thấy vậy xua tàn quân phản công, thay đổi cục diện. Quân Đặng Dung tan chạy, ẩn nấp trong hang núi, không còn sức đánh lớn. Tháng 11 âm lịch năm [[1413]], Đặng Dung và Nguyễn Cảnh Dị định chạy sang [[Xiêm La]] nhưng bị quân Minh bắt. Khi trông thấy Phụ, [[Nguyễn Cảnh Dị]] luôn mồm quát mắng: ''"Chính ta muốn giết mày, bây giờ lại bị mày bắt!"''. [[Trương Phụ]] tức giận, giết rồi ăn gan [[Nguyễn Cảnh Dị]]. Trương Phụ chiếm được Tân Bình, Thuận Hóa, bèn đặt quan cai trị, điều tra dân số, làm sổ dân đinh và tâu xin vua Minh tăng cường quân trấn giữ. {{sfn|Quốc sử quán triều Nguyễn|1998|pp=345-347
Ngày 10 tháng 3 âm lịch năm [[1414]], Trùng Quang Đế chạy sang nước [[Lan Xang|Lão Qua]], [[Nguyễn Súy]] chạy sang [[Ma Linh|châu Minh Linh]], sau đều bị người của Phụ bắt.<ref>{{Chú thích web | url = http://epress.nus.edu.sg/msl/reign/yong-le/year-12-month-3-day-10 | tiêu đề = Entry | tác giả = | ngày = | ngày truy cập = 8 tháng 2 năm 2018 | nơi xuất bản = | ngôn ngữ = }}</ref>{{sfn|Quốc sử quán triều Nguyễn|1998|pp=345-347
Tháng 4 âm lịch năm [[1414]], Trương Phụ thu quân về [[Đông Quan]], sai người giải vua Trùng Quang, [[Đặng Dung]] và [[Nguyễn Súy]] về [[Trung Quốc]]. Giữa đường, Trùng Quang Đế nhảy xuống nước tự vẫn. Hai tể tướng [[Đặng Dung]], [[Nguyễn Súy]] sau đó cũng đều tự vẫn chết vì nước.{{sfn|Quốc sử quán triều Nguyễn|1998|pp=345-347
==Nhận định==
|