Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tripoli”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 44:
 
==Lịch sử==
Thành phố được thành lập vào thế kỷ 7 TCN bởi người [[Phoenicia]], họ đã đặt cho thành phố một cái tên [[Libyco-Berber]] là ''Oea'' (hay ''Wy't''),<ref name="CB">[http://books.google.nl/books?id=Obu1zSDuUYsC&pg=PA35&lpg=PA35&dq=appuleius+numidian+gaetulian&source=bl&ots=21GBkL4Jti&sig=w1Gz7ksztKgz1lWUnzYtWvtfbl0&hl=nl&ei=gfjJTKeCMJHrOZSX4JcB&sa=X&oi=book_result&ct=result&resnum=6&ved=0CDEQ6AEwBQ#v=snippet&q=libyan&f=false Septimus Severus] trang 2</ref> thành phố có thể đã được xây dựng trên nềnền của một đô thị bản địa. Những người Phoenicia có phần chắc đã bị thu hút tới địa điểm thành phố hiện nay vì nơi này có lợi thế là có cảng tự nhiên, bên sườn tây là một bán đảo nhỏ và thuận lợi cho việc phòng thủ, và vì vậy họ đã thiết lập thuộc địa của mình. Thành phố sau đó rơi vào tay những người thống trị [[Cyrenaica]] (một thuộc địa của người Hy Lạp ở bờ biển Bắc Phi, phía đông Tripoli, trên nửa đường tới [[Ai Cập]]). Thành phố tiếp tục bị người [[Carthaginia]] giành lấy từ tay người Hy Lạp.
 
Đến nửa sau của thế kỷ thứ 2 TCN, Tripoli ngày nay thuộc về La Mã cổ, thành phố nằm trong [[Africa (tỉnh)|tỉnh Africa]], và được đặt tên là Regio Syrtica. Khoảng đầu thế kỷ 3 SCN, nơi đây đã được gọi với tên Regio Tripolitana, có nghĩa là "khu vực của ba thành phố", cụ thể là Oea (tức là Tripoli hiện đại), [[Sabratha]] và [[Leptis Magna]]. Tripoli có thể đã được nâng lên cấp bậc một tỉnh riêng biệt dưới thời Septimius Severus, một người gốc Leptis Magna.
Dòng 50:
[[Tập tin:Marcus Aurelius Arch Tripoli Libya.jpg|thumb|left|Khung vòm La Mã dưới thời Marcus Aurelius]]
 
Mặc dù cư dân La Mã cư trú tại Tripoli ngày nay trong nhiều thế kỷ, hiện chỉ có một phế tích La Mã còn sót lại, ngoài một số cột và đầu cột (thường được tích hợp trong các tòa nhà sau này), là Khung vòm của Marcus Aurelius từ thế kỷ thứ 2. Thực tế Tripoli đã liên tục có người ở, không giống như Sabratha hay Leptis Magna, có nghĩa là người dân có thể đã lấy vật liệu bằng đá từ các tòa nhà cũ (phá hủy chúng trong quá trình này), hoặc đã xây các công trình mới lên trên chúng, chôn vùi các côncông trình cổ bên dưới các đường phố, nơi phần lớn trong số chúng vẫn chưa được khai quật.
 
Có bằng chứng cho thấy rằng khu vực [[Tripolitania]] là trong một số những nơi suy giảm về kinh tế trong thế kỷ thứ 5 và thứ 6, một phần do tình trạng bất ổn chính trị lan rộng trên toàn thế giới Địa Trung Hải cùng sự sụp đổ của đế chế La Mã , cũng như áp lực từ các cuộc xâm lược của người [[Vandal]].
 
Theo al-Baladhuri, Tripoli, không giống như những nới khác tại Tây Bắc châu Phi, bị người Hồi giáo chinh phục từ rất sớm sau khi thành phố [[Alexandria]] tại Ai Cập thất thủ vào năm 22 theo lịch Hijra, khoảng từgiữa 30 tháng 11, 642 và 18 tháng 11, 643. Sau cuộc chinh phục, Tripoli bị cai trị bởi các triều đại đóng đô tại [[Cairo]], [[Ai Cập]] (đầu tiên là [[Fatimids]], và sau đó là [[Mamluks]]). Có những lúc thành phố đã trở thành một phần của Đế chế Almohad và Hafsid của người Berber. Tripoli cũng từng là một phần của [[Đế chế Ottoman]] từ thế kỷ 16 đến 19.
 
===Thế kỷ 16–19===
Năm 1510, thành phố rơi vào tay của Quý tộc [[Pedro Navarro, Bá tước của Oliveto]] của [[Tây Ban Nha]], và, năm 1523, thành phố đã được giao cho các hiệp sĩ của Thánh John, những người này sau đó đã bị những người Thổ Ottoman trục xuất khỏi thành trì của mình trên hòn đảo [[Rhodes]]. Phát hiện ra mình đang ở trên một lãnh thổ rất thù địch, các Hiệp sĩ đã củng cố các bức tường của thành phố và các côncông trình phòng thủ khác. Mặc dù được xây dựng trên nền của một số tòa nhà cũ (có thể bao gồm cả một bồn tắm công cộng La Mã), nhiều công trình phòng thủ đầu tiên của lâu đài Tripoli (hoặc "Assaraya al-Hamra", tức là "Thành Đỏ") được cho là do các Hiệp sĩ Thánh John xây cất.
 
[[File:Tripoli by Piri Reis.jpg|thumb|left|Bản đồ Tripoli cổ ([[Piri Reis]] vẽ)]]
Dòng 74:
Theo Hiệp định Lausanne, chủ quyền của Ý được Ottoman công nhận, mặc dù vậy [[Caliph]] được phép thực hiện các thẩm quyền về mặt tôn giáo. Ý đã chính thức công nhận quyền tự trị sau chiến tranh, nhưng sau đó dần xâm chiếm khu vực. Trong giai đoạn đầu, toàn Libya được quản lý như một thuộc địa, Tripoli và các tỉnh xung quanh sau đó trở thành một thuộc địa riêng biệt từ ngày 26 tháng 6, 1927 đến ngày 3 tháng 12, 1934, sau đó tất cả các thuộc địa của Ý tại Bắc Phi tái thống nhất thành một thuộc địa. Năm 1938 Tripoli có tổng số dân là 108.240 người, trong đó có 39.096 người Ý.<ref>''The Statesman’s Yearbook 1948'', Palgrave Macmillan, p.1040</ref>
 
Tripoli chịu sự kiểm soát của Ý cho đến năm 1943 khi các tỉnh của [[Tripolitania]] và [[Cyrenaica]] bị lực lượng Đồng minh chiếm và sau đó nằm dưới quyền kiểm soát của Anh Quốc. Thành phố chịu sự kiểm soát cảucủa người Anh cho đến năm 1951, khi Libya được độc lập. Theo các điều khoản của hiệp định hòa bình ký kết giữa Ý và Đồng minh năm 1947, Ý từ bỏ tất cả chủ quyền tại Libya.<ref>Hagos, Tecola W., (November 20, 2004), [http://www.tecolahagos.com/part4.htm <u>"Treaty Of Peace With Italy (1947), Evaluation And Conclusion"<u>], ''Ethiopia Tecola Hagos''. Retrieved July 18, 2006.</ref>
 
===Thời kỳ hiện nay===