Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trần Hưng Đạo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 34:
}}
 
'''Trần Hưng Đạo''' ([[chữ Hán]]: 陳興道; 1231 ? - [[20 tháng 8]],năm [[1300]]), còn được gọi là '''Hưng Đạo Đại vương''' (興道大王) hay '''Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương''' (仁武興道大王) là một [[nhà chính trị]], quân sự, tôn thất hoàng gia [[Đại Việt]] thời [[nhà Trần|Trần]]. Ông được biết đến trong [[lịch sử Việt Nam]] với việc chỉ huy quân đội đánh tan [[Chiến tranh Nguyên Mông – Đại Việt|hai cuộc xâm lược của quân Nguyên–Mông năm 1285 và năm 1288]].
 
Một người cháu nội của [[Trần Thừa|Trần Thái Tổ]], Trần Hưng Đạo có mối quan hệ mật thiết với hoàng tộc họ Trần và vua [[Trần Thánh Tông]] gọi ông bằng chú. Năm [[1257]], ông được [[Trần Thái Tông]] phong làm tướng chỉ huy các lực lượng ở biên giới đánh quân [[Đế quốc Mông Cổ|Mông Cổ]] xâm lược. Sau đó ông lui về thái ấp ở [[Vạn Kiếp]]. Đến tháng 10 âm lịch năm [[1283]], [[nhà Nguyên]] (Mông Cổ) đe dọa đánh Đại Việt lần hai, Hưng Đạo vương được Thượng hoàng [[Trần Thánh Tông]], Hoàng đế [[Trần Nhân Tông]] (em họ và cháu họ ông) phong làm Quốc công tiết chế thống lĩnh [[quân đội]] cả nước. Trên cương vị này, năm [[1285]], ông lãnh đạo quân sĩ chặn đánh đội quân xâm lược của Trấn Nam vương [[Thoát Hoan]]. Sau những thất bại ban đầu, quân dân Việt dưới sự lãnh đạo của hai vua Trần, Thượng tướng Thái sư [[Trần Quang Khải]] và Hưng Đạo vương phản công mạnh mẽ, phá tan quân Nguyên trong các trận Hàm Tử, Chương Dương, Trường Yên, Vạn Kiếp,... quét sạch quân Nguyên khỏi biên giới.