Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Miên Phong”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
n →‎top: replaced: , → ,, : → : (3), 3 con → ba con, 1 con → một con using AWB
Dòng 1:
'''Sơn Định quận công Nguyễn Phúc Miên Cung''' (山定郡公阮福綿宮 , [[16 tháng 5]] năm [[1824]] - [[30 tháng 10]] năm [[1860]]), là con trai thứ 27 của Hoàng đế [[Minh Mạng]], mẹ là Thất giai Quý nhân [[Đỗ Thị Tùng]], người xã Dương Vân Thượng huyện [[Hương Trà]], tỉnh [[Thừa Thiên]], con gái Hiệu úy [[Đỗ Văn Thạch]].
 
Ông chào đời ngày [[16 tháng 5]] năm [[1824]], tức 18 tháng 4 năm Giáp Thân theo Âm lịch. Lúc làm hoàng tử, ra mở phủ riêng đi học, ông thông các kinh sử, giữ tính đôn hậu, thích ca hát hay đánh đàn hồ, thực thà nhũn nhặn như người học trò, được vua cha khen. Anh thứ 10 của ông là Tùng quốc công Miên Thẩm, thường làm bài hát trong cung có câu
:''Đánh đàn hồ là thói ưa thích của người xưa, khi trước Lương là bậc vương tôn đức chẳng vừa. Vũ Đế đã khen [[Liễu Vận]] là thơ hay (thơ án Đỗ có câu (103) : "Lương nhật đế vương tôn", nghĩa là: con cháu của đế vương đời [[nhà Lương]])<ref>Liễu Vận hay thơ, [[Lương Vũ Đế|Vũ Đế nhà Lương]] là Tiêu Diễn bảo với Chu Xá rằng : Liễu Vận tốt đủ mặt. Đỗ Phủ có thơ tặng cho Tiêu Lang Trung, nói : Tiêu Lang Trung là dòng dõi thừa tướng triều Hán (tức [[Tiêu Hà]]) là con cháu đế vương thời nhà Lương (vua Lương là Tiêu Diễn). Chữ "Lương nhật" ở đây cũng như là Lương triều là triều đại nhà Lương.</ref>.
 
Ngày [[30 tháng 10]] năm [[1860]], tức 17 tháng 9 năm Canh Thân ông qua đời, hưởng dương 37 tuổi, được vua [[Tự Đức]] ban thụy là Tĩnh Ý. Mộ ở xã Dương Xuân, huyện Hương Thủy, tỉnh Hà Tiên. Lúc đầu thờ ở đền Triển Thân. Mùa thu năm [[1884]], mùa thu, đem vào thờ ở đền Thân Huân. Ông có 1một con trai (mất sớm), 3ba con gái.
 
== Xem thêm ==