Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Bình”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 34:
 
Mùa xuân năm 239, Đại tướng quân Tào Ngụy là [[Tào Sảng]] thống lĩnh hàng chục vạn bộ binh và kỵ binh tiến đánh Thục Hán, tiền quân đã tiến tới Lạc cốc. Các tướng lĩnh của Vương Bình đều tỏ ra sợ hãi trước khí thế của hàng chục vạn quân Ngụy vì Thục binh đóng ở Hán Trung chỉ khoản 3 vạn. Các tướng đều khuyên Vương Bình phá hủy toàn bộ khu vực xung quanh rồi lui quân về phía sau để tập trung phòng ngự. Chỉ có Hộ Quân Lưu Mẫn nhấn mạnh việc dùng các biện pháp của phản tướng đã chết Ngụy Diên để kháng cự với quân Tào. Vương Bình cũng có đồng quan điểm với Lưu Mẫn và họ hành quân tới Hưng Thế và chiếm lĩnh 1 ngọn núi ở đó. Lưu Mẫn cho dựng lên nhiều quân kỳ ở đó. Vì vậy, cả 2 bên đều nhận định là phe kia có nhiều quân hơn thực tế nên ngần ngại tham chiến. Trong khi Tào Sảng vẫn còn chưa quyết giữa việc tấn công hay thoái lui thì viện binh của Thục Hán do [[Phí Y]] thống lĩnh đã giúp ông ta quyết định dễ dàng hơn.
 
===Đánh giá và qua đời===
 
[[Thể loại:Tướng Thục Hán]]