Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Phụ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 9:
Đến đời Minh Anh Tông, do hoàng đế tin dùng hoạn quan [[Vương Chấn]], nên các ý kiến của ông không được trọng dụng, mặc dù ông là một trong năm đại thần quan trọng nhất (cùng tam Dương và Kiển Nghĩa).
 
Năm [[1449]], dù đã can ngăn nhưng không thành, lại không có quyền quyết định trận mạc và đã 75 tuổi, nhưng ông vẫn cùng Minh Anh Tông đem 500.000 quân đánh quân20.000 kỵ binh Ngõa Lạt của Dã Tiên (tức bộ lạc Oirat của người [[Mông Cổ]] do thủ lĩnh Esen Tayisi chỉ huy). Trận này quân Minh đại bại, ông tử trận tại thành Thổ Mộc còn Minh Anh Tông bị bắt sống. Sau này [[nhà Minh]] truy phong ông là Định Hưng vương, thụy là Trung Liệt.
 
Ông là một viên tướng giỏi đánh trận, cầm quân ở [[Đại Việt]] gần như trận nào cũng thắng. Khi [[Vương Thông]] bị vây hãm trong thành [[Đông Quan]] có gửi thư về cầu viện bị [[Lê Thái Tổ]] bắt được, trong đó có viết về ông như sau: ''"...quân để dùng phải được như số quân đi đánh lúc đầu, và phải được 6, 7 viên đại tướng như Trương Phụ mới có thể đánh được..."''. Tuy nhiên với người Việt thì Trương Phụ cũng là một kẻ tàn bạo, làm những việc hung ác ghê gớm như giết sứ nhà Hậu Trần là [[Nguyễn Biểu]], chôn sống hàng ngàn tù binh rồi chất xác họ thành núi, hoặc rút ruột người treo lên cây, hoặc nấu thịt người để lấy dầu.