Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Sách Sáng Thế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 8:
 
''“Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Chúa bay lượn trên mặt nước.” (St 1,1-2)''
Thiên Chúa tạo ra ánh sáng và bóng tối tượng trưng cho ngày và đêm, cái “vòm” mà Ngài tạo ra để phân rẽ khối [[nước]] thì gọi là “[[trời]]”“trời”. Từ khối nước, ngài phân rẽ thành “[[đất]]” và “[[biển]]”; [[thảothực mộcvật]] có mang hạt giống thì mọc trên khắp mặt đất. ''“Ngày [[thứ bảy]], Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi” (St 2,2)''
* Người nam và người nữ: loài người cai quản công trình sáng tạo của Thiên Chúa.
 
Dòng 14:
* Loài người sa ngã: nghe lời con [[rắn]] ăn trái của cây biết điều thiện điều ác, nhận ra mình trần truồng và trốn tránh Thiên Chúa.
 
Con rắn nói với người nữ rằng sẽ không bị chết nếu ăn trái cây mà Thiên Chúa cấm ăn bởi vì ''“… ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra và ông bà sẽ trở nên như những vị thần biết điều thiện điều ác” (St 3,5)''. Người nữ hái trái đó ăn và đưa cho người nam ăn. ''“Bấy giờ, mắt hai người mở ra và họ thấy mình trần truồng: họ mới kết lá vả làm khố che thân” (St 3,7.)'' Thiên Chúa nguyền rủa con rắn rằng: ''“mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi” (St 3,14);'' Ngài phán người nữ: ''“ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi và nó sẽ thống trị ngươi” (St 3,16)'' và với người nam: ''“ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi trở về với đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất và sẽ trở về với bụi đất” (St 3,19). Con người đặt tên cho vợ là [[Eve]], vì bà là mẹ của chúng sinh (St 3,20)''. Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Eden và nói: ''“Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ đừng để nó giơ tay hái cả hái cây trường sinh mà ăn và được sống mãi” (St 3,20)'' và Ngài để các vị thần hộ giá canh giữ vườn Eden và đường đến cây trường sinh.
* Loài người sa đọa: tội ác loài người lan khắp mặt đất. ''Thiên Chúa hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất (St 6,6)''.
 
[[Adam]][[EveEva]] có hai con trai: [[Cain]] và [[Abel]]. Cain trồng hoa màu còn Abel chăn nuôi. Cả hai lấy sản phẩm của mình để dâng lên Thiên Chúa nhưng Thiên Chúa chỉ chấp nhận của Abel, đó là ''“những con đầu lòng của bầy chiên cùng với mỡ của chúng” (St 4,4)''. Cain tức tối và giết chết em mình, khi Thiên Chúa hỏi về Abel, Cain trả lời rằng: ''“Con không biết. Con là người giữ em con hay sao?” (St 4,9)''. Thiên Chúa nổi giận với Cain: ''“Ngươi có canh tác đất đai, nó cũng không còn cho ngươi hoa màu của nó nữa. Ngươi sẽ lang thang phiêu bạt trên mặt đất” (St 4,12)'' và Ngài làm dấu trên Cain để ông khỏi bị giết. Cain đi xa về [[xứ Nod]] để khuất mặt Thiên Chúa. Dòng dõi Cain gồm: [[Enoch]], [[Irad]], [[Mehujael]], [[Methushael]], [[Lamech]] và [[Seth]] - được coi là dòng dõi thay thế cho Abel. Khi loài người càng đông đảo thì tội lỗi cũng sinh sôi khắp mặt đất và Thiên Chúa có ý định trừng phạt loài người.
 
* Lụt [[Đại Hồnghồng thủy]]: Thiên Chúa trừng phạt loài người, ngoại trừ gia đình người công chính [[Noah]].
 
Thiên Chúa đã chọn ông Noah, một người công chính trước mặt Ngài và ra lệnh cho ông làm một tàu lớn ([[Ark]]), mang theo cả gia đình và các loài thú đại diện vào trong đó. Thiên Chúa hủy diệt thế giới bằng trận lụt Hồng Thủy. Sau đó, Thiên Chúa lập giao ước với Noah cùng tất cả những gì đi ra từ con tàu rằng Ngài sẽ không để Hồng Thủy hủy diệt loài người một lần nữa. ''“Các con trai ông Noah ra khỏi tàu là: ông Shem, ông Ham và ông Japheth; ông Ham là cha của ông Canaan. Ba ông này là con trai ông Noah và con cháu họ phân tán ra khắp mặt đất” (St 9,18-19)''