Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thái miếu (Bắc Kinh)”

không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
 
 
'''Thái Miếu''' hay '''Đền thờ Tiên đế''' (Taimiao 太庙 - ''Thái Miếu'', còn gọi là Mingtang 明堂 - ''Minh Táng'') là một di tích lịch sử có niên đại từ [[nhà Minh]] và [[nhà Thanh]] ở [[Bắc Kinh]] . Nó nằm phía đông của tháp [[Thiên An Môn]]. Trong đền thờ hoàng đế các triều cúng tế cho tổ tiên của họ. Hệ thống bao gồm gian phía trước, gian giữa và gian sau hội trường và các gian trong của cả hai bên. Từ năm 1924 trở thành ''Công viên Hòa Bình'' (''Heping gonggyuan'') từ Công viên Hòa Bình. Kể từ năm 1950 trởthànhtrở thành ''Cung văn hóa cho người lao động''.
 
Kể từ năm 1988, miếu được liệt kê trong danh sách các di tích của nước [[Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa]].
Người dùng vô danh