Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thành Thái”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
||
Dòng 48:
Do chống [[Pháp]] nên ông, cùng với các vua [[Hàm Nghi]] và [[Duy Tân]], là 3 vị vua yêu nước trong [[lịch sử Việt Nam]] thời [[Pháp thuộc]] bị đi đày tại ngoại quốc. Ông không có miếu hiệu.
==
Thành Thái tên thật là '''Nguyễn Phúc Bửu Lân''' (阮福寶嶙), khi lên ngôi đổi thành '''Nguyễn Phúc Chiêu''' (阮福昭). Ông là con thứ 7 của vua [[Dục Đức]] và bà [[Phan Thị Điều]], sinh ngày [[22 tháng 2]] năm [[Kỷ Mão]]
Năm ông bốn tuổi, vua cha [[Dục Đức]] bị phế và chết trong tù. Đến nǎm được chín tuổi, vì ông ngoại là [[Phan Đình Bình]] (làm quan [[Thượng thư]] [[bộ Hộ]]) bị vua [[Đồng Khánh]] bắt giam rồi bỏ cho chết
Ngày [[28 tháng 1]] năm [[1889]], vua [[Đồng Khánh]] lâm bệnh qua đời. Khi đó con vua Đồng Khánh là [[Khải Định|Bửu Đảo]] mới 3 tuổi nên không nối ngôi được, triều đình Huế xin ý kiến của [[Tổng sứ]] Trung Bắc kỳ
== Cai trị ==
|