Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Manic Street Preachers”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 45:
 
===Kỷ nguyên của Richey Edwards: ''Generation Terrorists'' đến ''The Holy Bible'' (1992–1995)===
Album đầu tay của ban nhạc mang tên ''[[Generation Terrorists]]'' được phát hành vào năm 1992 với phần ghi xuất bản của hãng đĩa [[Columbia Records]]. Dòng ghi chú chứa một câu văn học cho từng bài trong tổng số 18 ca khúc của album và thời lượng của đĩa nhạc chỉ hơn 17 phút. Ca từ của album bị chính trị hóa giống [[The Clash]] và [[Public Enemy]], còn những bài hát của album thường xuyên chuyển từ tập trung chỉ trích chủ nghĩa tư bản toàn cầu sang những câu chuyện riêng tư hơn về sự tuyệt vọng và đấu tranh của tuổi trẻ. Về phong cách nhạc của album, cây bút của [[Pitchfork Media|Pitchfork]] Joe Tangari viết rằng ''Generation Terrorists'' "đã "dạo bước qua một ranh giới kì lạ giữa agit-[[punk rock|punk]], [[cock rock]], giai điệu lãng mạn và [[glam rock|glam]], đồng thời việc học theo hình mẫu ''[[London Calling]]'' của The Clash khiến cho nó thực sự dễ thương."
 
Những bài hát khác kết hợp các chủ đề cá nhân và chính trị, ngụ ý đến một mối liên hệ giữa chủ nghĩa tư bản toàn cầu và đấu tranh cá nhân; "Nat West-Barclays-Midlands-Lloyds" được sáng tác nhằm phê bình chính sách tín dụng ngân hàng ở hải ngoại, đồng thời đề cập đến các vấn đề của Richey Edwards liên quan đến vay [[thấu chi]] và những khoản vay bị từ chối. Marc Burrows của [[Drowned in Sound]] coi ca khúc là một phép dự đoán chính xác về "khủng hoảng tài chính toàn cầu" và ảnh hưởng của nó đến cuộc sống hàng ngày. Trong khi đó đĩa "[[Motorcycle Emptiness]]" chỉ trích [[xã hội tiêu dùng]] giống như một "giấc mơ nông cạn", làm cho cuộc sống của con người bị thương mại hóa một cách công khai. "[[Little Baby Nothing]]" – một bản song ca giữa [[Traci Lords]] và Bradfield – được Priya Elan của ''NME'' miêu tả là "tấm ảnh chụp nhanh hoàn hảo của nét hồn nhiên vô tội và [tính cách] không bình thường".