Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thẩm Điền Tử”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 21:
 
=="Phát cuồng" Quan Trung==
Điền Tử và bọn Hoằng Chi nhiều lần dâng lời rằng Vương Trấn Ác là người [[Quan Trung]], không đáng tin, Lưu Dụ nói: "Nay (ta) để lại các khanh cùng hàng vạn tinh binh tướng sĩ văn vũ, nếu hắn muốn làm việc chẳng lành, chính là tự diệt mình, chớ nhiều lời nữa."
 
Về sau, vua nước [[Hạ]] là Phật Phật (tức [[Hách Liên Bột Bột]]) nước [[Hạ]] sai tướng đến xâm phạm, Điền Tử sợ địch mạnh, không tiến, bị [[Vương Trấn Ác]] cật vấn, nên thâm hận trong lòng. Năm thứ 14 (418), ông cùng An Tây Tư mã Vương Trấn Ác ra Bắc Địa chống lại quân Hạ, bèn phao truyền trong quân rằng Trấn Ác muốn giết hết người miền nam, giữ Quan Trung làm phản. Điền Tử và Hoằng Chi đồng mưu, giả lệnh truyền của Lưu Dụ, mượn cớ ấy giết chết ông ta. Họ mời Trấn Ác đến doanh trại của Hoằng Chi, người họ hàng của Điền Tử là Thẩm Kính Nhi giết chết ông ta ngay ở chỗ ngồi.
 
Điền Tử đưa mấy chục người thân cận đến chỗ [[Lưu Nghĩa Chân]]. Ngày 15/1, Trưởng sử [[Vương Tu]] bắt giết Điền Tử ở ngoài cửa Cảo Thương, Trường An, khi ấy ông được 36 tuổi.
 
Điền Tử từng được báo công lên thiên tử, nay phát ra việc này, Lưu Dụ tâu rằng ông đột ngột mắc bệnh cuồng, không cần truy cứu nữa. Vì Điền Tử không có con, em trai [[Thẩm Lâm Tử|Lâm Tử]] lấy con thứ 2 của mình là Lượng làm hậu tự cho ông.