Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Tư Chính”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Vương Tư Chánh''' ([[chữ Hán]]: 王思政), không rõ năm sinh năm mất, người huyện Kì, Thái Nguyên <ref>Nay là thôn Cổ Huyện, huyện [[Kỳ (huyện)|Kì]], [[Sơn Tây (Trung Quốc)|Sơn Tây]]</ref>, là tướng lĩnh nhà [[Tây Ngụy]] thời [[Nam Bắc triều (Trung Quốc)|Nam Bắc triều]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
==Thời loạn nổi danh, khuyên chủ về tây==
Tương truyền ông là hậu duệ của tư đồ [[Vương Doãn]] cuối đời [[nhà Hán]], từ sau khi Thái úy [[Vương Lăng (Tam Quốc)|Vương Lăng]] [[nhà Tào Ngụy]] bị tru diệt thì cả họ không được làm quan nữa. Cha là Hữu, làm Châu chủ bộ. Tư Chánh có dung mạo khôi vĩ, lại giỏi trù hoạch kế sách, ban đầu làm Giải hạt Viên ngoại tán kỵ thị lang.
 
Năm Chánh Quang thứ 6 (525), Bắc Hải vương [[Nguyên Hạo]] thảo phạt bọnlực lượng nổi dậy [[Vạn Sĩ Sửu Nô]], [[Túc Cần Minh Đạt]] đang nhiễu loạn Quan Hữu, biết đến tiếng tăm của Tư Chánh, tâu xin cho ông đi theo, được tham gia vào bộ chỉ huy của Hạo, cùng bàn bạc chiến lược.
 
Trấn đông tướng quân, Bình Dương vương [[Nguyên Tu]] biết tài Tư Chánh, sau khi Nguyên Hạo trở về, lập tức mời ông đến phủ làm khách, đãi ngộ rất hậu. Năm Thái Xương đầu tiên (532), [[Cao Hoan]] ủng lập Nguyên Tu làm vua, tức là [[Bắc Ngụy Hiếu Vũ đế]], Hiếu Vũ đế xét Tư Chánh có công định sách lược, phong Kì huyện hầu, làm Vũ vệ tướng quân. Không lâu sau, quan hệ giữa đế và Cao Hoan đổ vỡ, đế cho rằng ông có thể đảm nhiệm việc lớn, bái làm Sứ trì tiết, Trung quân đại tướng quân, Đại đô đốc, Tổng túc vệ binh.
Dòng 11:
 
==Đánh bạc tỏ lòng, suýt chết Hà Kiều==
Vào Quan Trung không lâu, Hiếu Vũ đế bị giết, Bắc Ngụy chia thành 2 nước Đông – Tây. Đầu những năm Đại Thống ([[535]][[551]]) đời [[Tây Ngụy Văn Đế|Tây Ngụy Văn đế]], Tư Chánh tuy có tước vị cao, nhưng không phải là bộ hạ cũ của Vũ Văn Thái, nên thường cảm thấy bất an. Khi Thái bày tiệc ở Đồng Châu, cùng các đại thần tụ tập, đem ra cả ngàn đoạn [[gấm]] các loại, lệnh cho các tướng đánh Sư Bồ <ref>'''Sư Bồ''' hay '''Xư Bồ''' là tên gọi của 1 trò đánh bạc có từ đời Hán, đến đời Tấn thì rất thịnh hành, còn gọi bởi nhiều cái tên khác như '''Ngũ Mộc''', '''Song Lục'''... Trò này lấy màu sắc của xúc xắc mà phân cao thấp, từ cao đến thấp là '''Lư''', '''Trĩ''', '''Độc''', '''Bạch'''</ref> mà giành lấy; hết gấm, bèn cởi chiếc đai vàng đang đeo ra, lệnh cho mọi người thay nhau ném xúc xắc, nói rằng ai đổ ra '''Lư''' trước thì giành được.
 
Chưa ai giành được, đến lượt Tư Chánh, ông gom lấy xúc xắc, quỳ xuống thề rằng: Nếu đổ ra Lư, tức là thần linh chứng giám cho lòng trung thành của ông với Tể tướng (tức Thái), còn không, thì xin tự sát để đền ơn tri ngộ; rồi rút đao ra đặt ngang đùi. Lời lẽ khảng khái, hành động quyết liệt khiến cho mọi người đều kinh hãi. Thái vội ngăn lại, thì ông đã ném xúc xắc, là Lư. Tư Chánh chậm rãi vái lạy mà nhận đai, từ đây bắt đầu được tín nhiệm.