Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chất dẻo”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
→Lịch sử: NỘI DUNG Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
|||
Dòng 34:
== Lịch sử ==
Năm 1600 TCN, người Trung Mỹ đã sử dụng cao su thiên nhiên làm banh, dây, và các bức tượng nhỏ.<ref name=Applications>{{cite journal |author=Andrady AL, Neal MA |title=Applications and societal benefits of plastics |journal=Philos. Trans. R. Soc. Lond., B, Biol. Sci. |volume=364 |issue=1526 |pages=1977–84 |year=2009 |month=July |pmid=19528050 |pmc=2873019 |doi=10.1098/rstb.2008.0304 |url=}}</ref> Các chất dẻo có nguồn gốc sinh học đầu tiên như trức và protein
Chất dẻo đầu tiên được làm ra vào năm 1838 là [[vinyl clorua]]. Tiếp theo đó là chất [[styrene]] vào năm 1839, [[acrylic]] vào năm 1843 và [[polyeste]] vào năm 1847. Năm 1869, trong khi tìm kiếm một chất thay thế cho ngà
Tuy nhiên, chất dẻo được phát triển mạnh nhất bởi nhà [[hóa học]] [[người Mỹ]] [[Leo Baekeland]], ông đã khám phá ra [[phenol formaldehyd]] vào năm 1909. Chất này có thể đổ khuôn thành bất kỳ hình dạng nào và có giá thành rẻ để sản xuất. Sản phẩm này được Baekeland gọi là [[Bakelite]], là chất tổng hợp đầu tiên được sản xuất với số lượng lớn để sử dụng một cách rộng rãi.<ref name="KN" />
Dòng 42:
Năm 1933, [[polyethylene]] được các nhà nghiên cứu của [[Imperial Chemical Industries]] (ICI) gồm Reginald Gibson và Eric Fawcett phát hiện.<ref name=Applications/>
Sau [[chiến tranh thế giới thứ nhất]], những cải tiến về công nghệ hóa học đã dẫn đến sự bùng nổ các dạng chất dẻo mới; việc sản xuất hàng loạt đã bắt đầu vào khoảng thập niên 1940 và 1950.<ref name=PlasticAge>{{cite journal |author=Thompson RC, Swan SH, Moore CJ, vom Saal FS |title=Our plastic age |journal=Philos. Trans. R. Soc. Lond., B, Biol. Sci. |volume=364 |issue=1526 |pages=1973–6 |date=July 2009 |pmid=19528049 |pmc=2874019 |doi=10.1098/rstb.2009.0054 |url=}}</ref> [[Polypropylene]] được [[Giulio Natta]] tìm thấy vào năm 1954 và bắt đầu được sản xuất vào năm 1957.<ref name=Applications/> Trong số những mẫu chất dẻo dầu tiên dạng polymer mới phải kể đến là [[polystyrene]] (PS)được [[BASF]] sản xuất đầu tiên trong thập niên 1930,<ref name=Applications/> và [[polyvinyl clorua]] (PVC), được tạo ra năm 1872 nhưng được sản xuất thương mại vào cuối thập niên 1920.<ref name=Applications/> Năm 1954, polystyrene giãn nở (được dùng làm tấm cách nhiệt, đóng gói, và ly tách...) được [[Dow Chemical]] phát minh.<ref name=Applications/> Việc phát hiện ra [[Polyethylene terephthalat]] (PET) đã tạo ra nhiều ứng dụng của [[Calico Printers' Association]] ở Liên hiệp Anh vào năm 1941; nó được cấp phép cho [[DuPont]] ở
Sự phát triển của chất dẻo đã tạo ra nhiều ứng dụng của vật liệu dẻo tự nhiên (như [[chewing gum]], [[shellac]]) để dùng làm các vật liệu tự nhiên có sử dụng công nghệ hóa học (như [[cao su]], [[nitrocellulose]], [[collagen]], [[galalit]]) và cuối cùng là các phân tử tổng hợp hoàn toàn (như [[bakelite]], [[epoxy]], [[Polyvinyl clorua]]).
Dòng 48:
===Parkesine===
{{chính|Parkesine}}
Chất dẻo [[parkesine]] được cấp bằng sách chế cho [[Alexander Parkes]], ở [[Birmingham]], [[UK]] năm 1856.<ref>{{chú thích sách|last=UK Patent office|title=Patents for inventions|year=1857|publisher=UK Patent office|page=255|url=http://books.google.com/books?id=0nCoU-2tAx8C&pg=PA255}}</ref> Nó đã được công bố tại Triển lãm quốc tế năm 1862 ở Luân Đôn.<ref>Stephen Fenichell, ''Plastic: The Making of a Synthetic Century'', HarperBusiness, 1996, ISBN 0-88730-732-9 p. 17</ref> ''Parkesine'' đã dành được huy chương đồng trong [[hội chợ thế giới]] năm 1862 ở Luân Đôn (
==Xem thêm==
|