Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vùng văn hóa Á Đông”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 24:
|c=|mi=|ci=|altname=}}
[[Tập tin:East Asian Cultural Sphere.png|280px|phải|nhỏ|[[Trung Quốc]], [[Trung Hoa Dân Quốc|Đài Loan]], [[Nhật Bản]], [[Hàn Quốc]]/[[Triều Tiên]] và [[Việt Nam]] và các nước có liên hệ văn hóa với [[văn hóa Trung Quốc]].]]
Văn hóa quyển chữ Hán cụ thể chỉ Trung Quốc (đất mẹ của chữ Hán), hoặc có từng thời kỳ tại Việt Nam, Triều Tiên, [[Lưu Cầu]] ({{hn|ch=琉球}}) và Nhật Bản. Những khu vực nói trên chủ yếu là vùng [[văn hóa lúa nước]], có cơ chế [[sách phong]]. Ngoài ra còn có một số dân tộc du mục như dân tộc [[Mông Cổ]], [[Tây Tạng]], tuy nằm trong Văn hóa quyển chữ Hán, nhưng không sử dụng chữ Hán.
Vào [[thời kỳ Edo|thời đại
Sau sự thất bại của [[Chiến tranh nha phiến lần thứ nhất|Chiến tranh Thuốc phiện]] vào năm 1840, quốc lực Trung Quốc suy giảm, các nước phiên thuộc dưới thể chế sách phong bắt đầu nghi ngờ địa vị chi phối của chữ Hán, sau [[Chiến tranh thế giới thứ hai|Thế chiến thứ hai]], chính sách cấm dùng chữ Hán {{fact}} được coi là tượng trưng cho sự thoát khỏi vị trí phiên thuộc và bắt đầu được áp dụng.
Ngoài ra, các nước sử dụng chữ Hán cũng bắt đầu công việc đơn giản hóa chữ Hán tiêu chuẩn trong [[Tự điển Khang Hy]], thí dụ như [[trung Quốc đại lục|đại lục Trung Quốc]] sử dụng [[chữ Hán giản thể]], còn Nhật Bản thì dùng thể
==Tương đồng văn hóa==
|