Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đảo chính quán bia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 150:
Hitler hướng đôi mắt nóng bỏng đến hội đồng xét xử:
 
"Không phải là quý tòa phán xử chúng tôi. Sự phán xử ấy sẽ do phiên hòa của lịch sử vĩnh cửu tuyên bố. Quý tòa sẽ phán xử như thế nào thì tôi đã biết. Nhưng phiên tòa ấy sẽ không hỏi chúng tôi: "Các ông nhận tội phản quốc hay không?" Phiên tòa ấy sẽ phán xử chúng tôi, vị Chủ nhiệm Hậu cần trong Quân đội cũ <nowiki>[[Ludendorff]]</nowiki>, sĩ quan và binh sĩ của ông, như là những người Đức vốn chỉ muốn điều tốt cho nhân dân và Tổ quốc của họ, những người sẵn sàng chiến đấu và hy sinh. Quý tòa có thể tuyên bố hàng nghìn lần rằng chúng tôi có tội, nhưng vị nữ thần của phiên tòa lịch sử vĩnh cửu sẽ mỉm cười và rơi lệ để xóa đi cáo trạng của công tố và bản án của tòa này. Bởi vì nữ thần sẽ tha bổng cho chúng tôi."
 
Những bản án của các quan tòa trần tục không khác xa sự phán xét của lịch sử là bao. Ludendorff được tha bổng. Hitler và những người khác bị xử có tội. Nhưng đối mặt với luật pháp (Điều 81 Bộ Hình luật của Đức ghi "người có hành vi sử dụng vũ lực để thay đổi Hiến pháp của Đế quốc Đức hoặc bất kỳ bang nào của Đức sẽ bị phạt tù chung thân), Hitler chỉ bị án 5 năm tù. Ngay cả các thẩm phán trần tục cũng phản đối bản án nặng nề, nhưng họ được vị thẩm phán chủ tọa trấn an rằng tội nhân sẽ có cơ hội được ân xá sau khi đã thực hiện bản án tù được 6 tháng. Cảnh sát cố tìm cách trục xuất Hitler vì là người nước ngoài – ông ta vẫn còn mang quốc tịch Áo – nhưng không thành công. Bản án được thi hành ngày 1 tháng 4 năm 1924. Không đầy 9 tháng sau, vào ngày 20 tháng 12, Hitler được trả tự do, hoàn toàn có quyền tiếp tục cuộc tranh đấu để lật đổ nhà nước dân chủ. Nếu là người theo phe cực hữu thì bản án cho tội phản quốc không đến nỗi nặng dù luật quy định thế nào chăng nữa.