Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phong trào giải phóng dân tộc”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →Sau Chiến tranh thế giới thứ hai: replaced: → using AWB |
Không có tóm lược sửa đổi Thẻ: Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
||
Dòng 2:
{{trung lập}}
'''Phong trào giải phóng dân tộc''' là phong trào đấu tranh đòi quyền độc lập dân tộc và bảo vệ độc lập dân tộc của các nước thuộc địa trên thế giới trong thế kỷ XX, chủ yếu từ sau [[Chiến tranh thế giới thứ
Trước Thế Chiến
Sau 1945, [[chủ nghĩa thực dân]] cũ bước đầu bị sụp đổ. [[Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền]] là tuyên ngôn về các quyền cơ bản của con người được [[Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc]] thông qua ngày 10 tháng 12 năm 1948 tại Palais de Chaillot ở Paris, Pháp, mang đến tiếng nói cho các dân tộc bị áp bức. Cách mạng giải phóng dân tộc thành công tại một số nước tiên phong như [[Việt Nam]] lan ra các nước khác trên thế giới. Phong trào giải phóng dân tộc bắt đầu diễn ra sôi nổi mạnh mẽ và rộng lớn ở Đông Nam Á và Đông Bắc Á. Từ 1954 – 1960, hệ thống thuộc địa tan vỡ nhanh chóng, sự phát triển mạnh mẽ của phong trào giải phóng dân tộc, phong trào lan rộng sang [[Châu Phi]], [[Mỹ La Tinh]]. Ở đây đặc biệt phải tính tới vai trò của [[Chủ nghĩa Cộng sản]], tác động về mặt tư tưởng và nhân sự của [[Đệ Tam Quốc tế]], đứng đầu là Liên Xô.
Các nước đế quốc cũ bị Thế chiến
Đại hội đồng Liên hiệp Quốc khóa XV năm 1960 đã thông qua văn kiện: [[Tuyên ngôn về thủ tiêu hoàn toàn Chủ nghĩa thực dân]], trao trả độc lập cho các quốc gia và dân tộc thuộc địa đặc biệt đến Đại hội Đồng Liên hiệp Quốc 1963 đã thông qua tuyên ngôn về thủ tiêu hoàn toàn các hình thức chế độ phân biệt chủng tộc. Sự đấu tranh giành quyền tự do bình đẳng và quyền con người vẫn tiếp tục diễn ra tại ngay cả các nước đã độc lập. Chế độ phân biệt chủng tộc bị xóa bỏ Nam Phi sau hơn 300 năm tồn tại vào năm 1994.
Sự ra đời của [[Hệ thống xã hội chủ nghĩa|hệ thống các nước
Từ cuối thế kỷ XX và sang thế kỷ XXI, đa số các nước trên thế giới đã giành được độc lập. Tuy nhiên sự lệ thuộc của các nước nghèo và các nước giàu, trong khi các nước giàu vẫn can thiệp vào chính trị của các nước nghèo vẫn phổ biến. Thế giới bị phân cực, trước từ hai thái cực đã chuyển sang đa cực xoay quanh các nước mạnh trên thế giới (Hoa Kỳ, châu Âu, Nga, Trung Quốc). Sự trỗi dậy của Trung Quốc và chủ nghĩa thực dân mới của các cường quốc áp đặt lên các nước châu Phi và một số nước ở châu Á đang diễn ra mạnh mẽ.
|