Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mai phi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 29:
Dương Quý phi một mình hưởng trọn ân sủng, ba nghìn giai lệ chốn hậu cung dành trọn hết cả cho một người. Còn Mai phi thì vốn không có lục đục tranh giành như các phi tần chốn hậu cung khác, bà chỉ là muốn được bình yên mà sống hết quãng đời này của mình.
 
Một mùa đông lại đến, có lẽ ở đây đã trải qua mười mấy xuân thu rồi, hoa mai vẫn nở rộ như ngày nào. Mai phi đến tản bộ trong vườn mai. Lúc thì vịn cây ngâm thơ, lúc thì cúi người nhặt hoa. Mai phi đang cất bước chậm rãi, bỗng nghe thấy một âm thanh cách đó không xa vọng đến: ''“Ôi chao, một vườn mai đẹp biết bao…….”bao…”''
 
Mai phi đưa mắt nhìn sang, không khỏi ngẩn người. Thật đúng là một tuyệt thế giai nhân! Thân khoác áo khoác màu vàng, cổ áo hơi mở, để lộ làn da trắng như tuyết, mái tóc đen mượt bóng loáng, vòng châu lấp lánh, sắc mặt như hoa, một đôi mắt quyến rũ, long lanh có thần, thật là say đắm lòng người. Mai phi chưa từng gặp qua nàng, nhưng cũng đã đoán được nàng là Dương Ngọc Hoàn.