Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trần Công Bác”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 43:
==Tiểu sử==
 
Trần Công Bác sinh tại [[Quảng Châu]] ([[Quảng Đông]]), nhà Thanh năm 1892. Cha ông là một quan viên nhà Thanh. Khi học tại [[Đại học Bắc Kinh]], ông tham gia [[phong trào Ngũ Tứ]] và nghiên cứu [[Chủ nghĩa Marx]] cùng [[Trần Độc Tú]]. Trần Công Bác là một trong những sáng lập viên của [[Đảng Cộng sản Trung Quốc]] và tham gia Hội nghị lần thứ nhất của đảng tại [[Thượng Hải]] vào tháng 7 năm 1921, nhưng bỏ đảng vào năm sau. Sau đó ông sang [[Hoa Kỳ]], nhận học vị Thạc sĩ [[Kinh tế học]] tại [[Đại học Columbia]] năm 1925. Về đến Trung Hoa, ông gia nhập Quốc dân đảng và được bổ nhiệm là Cục trưởng Cục Công nông dưới quyền [[Liêu Trọng Khải]], thuộc phe cánh tả cùng [[Uông Tinh Vệ]], 2 người về sau phát triển mối quan hệ gần gũi về chính trị cũng như cá nhân. Dù đóng vai trò quan trọng trong [[Bắc phạt|Chiến tranh Bắc phạt]] của [[Tưởng Giới Thạch]], ông tích cực ủng hộ Uông chống lại Tưởng khi Tưởng bắt đầu tỏ ra lộng quyền. Ông bất mãn với việc Tưởng lật đổ Uông giành quyền lãnh đạo [[QuốcTrung DânHoa ĐảngQuốc (địnhdân hướng)Đảng|Quốc dânDân đảng]] thông qua một cuộc chính biến quân sự năm 1926. Tuy nhiên, trong thời kỳ Tưởng-Uông hợp tác, ông được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Thương nghiệp từ năm 1932-36. Một số chính sách kinh tế quốc gia quan trọng ông giúp thiết lập trong giai đoạn này vẫn được thực hiện tới tận những năm 1970.<ref>Zanasi</ref> Là Chủ tịch Đảng bộ Quốc dân tại [[Tứ Xuyên]], ông tham gia tổ chức sơ tán Chính phủ Quốc dân đến [[Trùng Khánh]] sau khi [[Chiến tranh Trung-Nhật|Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ 2]] bắt đầu.
 
Tuy nhiên, Trần vẫn giữ khoảng cách với Tưởng Giới Thạch, và sau khi Uông Tinh Vệ bỏ Quốc dânDân đảng đứng ra thành lập Chính[[chính quyền Uông Tinh Vệ|chính phủ Quốc dân Nam Kinh]] bù nhìn, Trần nhanh chóng theo chân dù ban đầu phản đối hành động này của Uông. Trong chính phủ mới, Trần là phát ngôn viên [[Lập pháp viện Trung Hoa Dân Quốc|Lập pháp viện]]. Sau khi chủ quyền tại [[Thượng Hải]] (danh nghĩa) được Nhật trao trả cho Chính phủ Quốc dân Nam Kinh vào tháng 11 năm, Trần được bổ nhiệm làm Thị trưởng. Giữa năm 1944, khi Uông đi Nhật chữa bệnh, Trần được giao giữ chức Quyền Viện trưởng [[Hành chính viện Trung Hoa Dân Quốc|Hành chính viện]], rồi trở thành Tổng thống [[Chính phủ Quốc dân Nam Kinh]] sau khi Uông chết vào tháng 11 năm 1944.
 
Cuối Thế chiến II, Trần bỏ trốn sang Nhật, và ngay sau khi Nhật Bản chính thức đầu hàng ngày 9 tháng 9 năm 1945, đại diện Trung Hoa là Tướng [[Hà Ứng Khâm]] yêu cầu đại diện Nhật Bản, Tướng [[Yasuji Okamura]], dẫn độ Trần Công Bác về Trung Hoa để xét xử tội phản quốc. Yêu cầu được lực lượng chiếm đóng Hoa Kỳ chấp nhận, và Trần bị giải về Trung Hoa ngày 3 tháng 10. Tại tòa, ông cố gắng tự bào chữa, rằng với tư cách Tổng thống, ông đã từ chối hợp tác với người Nhật trong một vài vấn đề quan trọng và chỉ hành động như vậy vì tình bạn với [[Uông Tinh Vệ]]. Khi bị kết án tử hình, ông chỉ bình thản nói "Tôi sẽ gặp lại Uông Tinh Vệ dưới suối vàng sớm thôi". Trần bị một đội hành quyết xử tử tại [[Tô Châu]], [[Giang Tô]] ngày 3 tháng 6 năm 1946.