Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Sùng Khánh Hoàng thái hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
sửa câu chữ cho phù hợp tiếng Việt Nam
Dòng 127:
Năm Càn Long thứ 42 ([[1777]]), ngày [[8 tháng 1]], Càn Long Đế phụng Thái hậu đi [[Viên Minh Viên]], Hoàng thái hậu dừng chân tại đó, cơ hồ đều ở [[Trường Xuân tiên quán]] (长春仙馆), vì nơi đây rất gần với nơi Hoàng đế xử lý chính sự là [[Chính Đại Quang Minh điện]] (正大光明殿), cũng như tẩm điện là [[Cửu Châu Thanh yến]] (九洲清宴).
 
Ngày [[9 tháng 1]], Càn Long Đế bồicùng với Hoàng thái hậu ở Cửu Châu Thanh Yến một bênvừa dùng cơm,bữa một bênvừa chiêm ngưỡng ngày hội đèn dầu, phi tần cùng Hoàng tử, các Hoàng tôn cũng đều hầu hạ ở bên. Càn Long Đế thấynhìn Hoàng thái hậu ''“Từ nhan khang dự, không giảm hàng năm”'', phi thườngthì thấy vô cùng caovui hứngvẻ. Năm đó, Hoàng thái hậu 86 tuổi, Càn Long Đế 67 tuổi. Hoàng đế nghĩ khi Hoàng thái hậu 90 tuổi đại thọ, chínhbản mìnhthân cũng là 71đến tuổi lão71 nhân.rồi, Khikhi đó nhất định phải vì Hoàng thái hậu mà tổ chức long trọng lễ mừng.
 
Ngày [[14 tháng 1]], Hoàng đế nghe thấy Hoàng thái hậu không khỏe, tức tốc đến Trường Xuân tiên quán hầu hạ, vào buổi tối còn bồi hầu Thái hậu cơm tối, không hề lơi là. Hoàng thái hậu ngay lúc đó bệnh tình cũng không nghiêm trọng, chỉ là ngẫu nhiên không khoẻ. Không quá mấy ngày, bệnh tình lặp lại, hơn nữa so kì trước còn tăng thêm. Hoàng thái hậu không nghĩ đem bệnh tình chuyển biến xấu cho Hoàng đế biết, chỉ làm cho nhi tử phiền lòng, ảnh hưởng lý chính, cho nên khi Hoàng đế vấn, cố ý đàm tiếu như thường.