Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Verdun”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 47:
[[Hình:Verdun burning 1916.jpg|thumb|250px|Verdun đang cháy vì bị pháo kích]]
[[Hình:Fort de Douaumont - Vue générale.JPG|nhỏ|250px|Pháo đài Douaumont]]
Vào 7h sáng ngày thứ năm, [[21 tháng 2]] năm [[1916]], tự tin vào sự vượt trội của pháo hạng nặng của mình, quân Đức mở màn trận đánh bằng một pháo kích dữ dội kéo dài 9 giờ rưỡi với hơn 1.000.000 lượt pháo kích trên toàn chiến tuyến dài 40 km của 1.2000200 khẩu [[pháo]] các loại, bao gồm 542 pháo hạng nặng, với hy vọng nhanh chóng đập tan quân Pháp và san bằng toàn bộ phòng tuyến. Tổng cộng quân Đức đã bắn khoảng hơn 2.000.000 viên đạn pháo trong vòng 2 ngày đầu tiên của cuộc chiến. Vào khoảng 16h cùng ngày, 2 sư đoàn quân Đức tấn công trên một trận tuyến dài 6 km ở [[Bois des Caures]]. Pháo binh Đức tiến hành cơ động theo ngay, nhằm tăng tầm hoạt động. Sau khi triển khai tiếp ngay trên địa hình đã cắt đứt liên lạc giữa hai tuyến của quân Pháp. Quân Pháp ở Bois des Caures hoàn toàn bị nghiền nát dưới trận mưa đạn pháo. Chỉ sau vài tiếng đòng hồ pháo kích, toàn bộ khu rừng cây biến mất dưới trận mưa đạn. Quân Pháp với hai trung đoàn [[kị binh]] nhẹ 56 và 59 gồm 1300 quân với [[súng trường]], [[lựu đạn]] và [[lưỡi lê]] dưới sự chỉ huy của Émile Driant, đã tuyệt vọng chống trả 60.000 quân Đức với pháo binh hạng nặng trong vòng hai ngày. Lần đầu tiên, quân Đức sử dụng [[súng phun lửa]] để làm sạch các chiến hào. Ngày [[23 tháng 2]], Bois des Caurers thất thủ, Driant tử trận cùng với khoảng 1200 binh lính, quân Pháp chỉ còn khoảng 100 người sống sót. Tuy nhiên, khoảng thời gian quý báu hai ngày đã cho phép quân Pháp tăng cường phòng thủ Verdun.
 
Tuy nhiên, quân Đức tiến quân rất chậm. Thực tế là việc sử dụng pháo binh của quân Đức có lợi trong giai đoạn đầu nay lại gây ra những phiền phức cho lực lượng tấn công. Địa hình bị cày nát trở nên không ổn định và nguy hiểm. Quân Đức liên tục phải tiến quân theo hàng dọc nhằm tránh những chướng ngại vật. Trái ngược hẳn lại tất cả những dự tính, quân Đức gặp phải những ổ đề kháng của quân Pháp trên đường tiến quân. Tại những vị trí tưởng chừng đã thất thủ của quân Pháp, những người sống sót tập đã trung lại và tấn công. Có lúc chỉ một khẩu súng máy đủ chặn bước một trung đoàn. Quân Pháp trong tình trạng thảm hại của mình đã kiên trì chống trả và làm chậm đáng kể bước tiến của quân Đức. Ngày [[24 tháng 2]], hàng phòng ngự thứ 2 của quân Pháp bị chọc thủng. Một phòng tuyến mới của quân Pháp được hình thành với 270 khẩu pháo cố gắng đáp trả. Hai sư đoàn Pháp nhanh chóng được gửi tới tăng viện cho lực lượng ngoài phòng tuyến. Cùng với những người sống sót sau trận pháo kích, họ đã chặn bước tiến của quân Đức.