Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hệ thống Thủy lợi Lịch sử Shushtar”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Sửa cách dịch
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
→‎Mô tả: dịch lại
Dòng 13:
 
==Mô tả==
Hệ thống Thủythủy lực này bao gồm nhàhệ máythống nướcbánh vớixe cácthủy tuabin nướclực, đập chắn, đường hầm và hệ thống kênh rạch dẫn nước. Kênh Bolayti nằm ở phía đông của nhàtrạm máybánh nướcxe thủy lực và thác nước có nhiệm vụ dẫn nước từ phía sau đập GarGar đến phía đông nhàtrạm máybánh xe thủy lực và dẫn nước để tránh làm hư hỏng các bánh xe này. [[Đường hầm Dahaneye Shahr|Dahaneye Shahr]] là một trong ba đường hầm dẫn nước chính của thành phố từ đập GarGar vào nhàtrạm máybánh xe từthủy nhàlực máyđể tớitừ cácđó nhàvận máyhành nướccác khác.bánh Đángxe chúthủy ýlực ở nhà máy chính là một số dòng thác nước đổ ra từ nhà máykhác.
[[Hình:Shushtar Historical Hydraulic System Panorama.jpg|nhỏ|Toàn cảnh]]
[[Band-e Kaisar]] (đập Ceasar) là một con đập kiểu La Mã dài khoảng 500 mét trênchạy dọc sông [[Karun]]. Nó là cấu trúc chính của hệ thống, cùng với Band-i-Mizan, có nhiệm vụ tích nước và chuyển nước tới các kênh tướiđào thủy tiêulợi trong khu vực. Công trình được xây dựng bởi lực lượng lao độngngười La Mã vào thế kỷ thứ 3 sau Công nguyên theo lệnh của Sassanid,<ref>{{harvnb|Smith|1971|pp=56–61}}; {{harvnb|Schnitter|1978|p=32}}; {{harvnb|Kleiss|1983|p=106}}; {{harvnb|Vogel|1987|p=50}}; {{harvnb|Hartung|Kuros|1987|p=232}}; {{harvnb|Hodge|1992|p=85}}; {{harvnb|O'Connor|1993|p=130}}; {{harvnb|Huff|2010}}; {{harvnb|Kramers|2010}}</ref> bao nó làgồm cây cầu La Mã,con đập kiểu La Mã xa nhất về phía Đông,<ref>{{harvnb|Schnitter|1978|p=28, fig. 7}}</ref> cũng là công trình đầu tiên ở Iran kết hợp giữa một cây cầu và con đập.<ref name="Vogel 1987, 50">{{harvnb|Vogel|1987|p=50}}</ref>
 
CácMột phầnsố bộ phận của hệ thống tưới tiêu này ban đầu được cho là đã được xây dựng dưới thời [[Darius I|Darius Đại đế]], vị vua dưới thờicủa [[Nhà Achaemenes|Đế chế Ba Tư thứ nhất]]. Nó bao gồm hai kênh rạchđào chuyển nước chính trên sông Karun, một số trong số đó vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay. Nó cung cấp nước cho thành phố Shushtar thông qua hệ thống đường hầm.<ref name=presstv>[http://www.presstv.ir/detail.aspx?id=99268&sectionid=351020108 UNESCO registers Iran's Shushtar water system], [[PressTV]], Retrieved on ngày 1 tháng 5 năm 2010.</ref> Khu vực bao gồm cả Salasel Castel, là trục hoạt động chính của hệ thống thủy lựclợi cùng với đó là một tháp đo mực nước, các cây cầu, đập, nhàtrạm máybánh nướcxe thủy kênhlợi và rạchhồ.<ref name=presstv /><ref name=unesco />
 
Hệ thống này sau đó dẫn nước tới khu vực đồng bằng ở phía nam thành phố, nơigiúp cho nhữngviệc vườntrồng câytrọt ăntại quảvùng xanhMianâb tốt đượctrồng gọiphong là Mianâblan.<ref name=unesco>[http://whc.unesco.org/en/list/1315 Shushtar Historical Hydraulic System], [[UNESCO]], Retrieved on ngày 1 tháng 5 năm 2010.</ref> Trên thực tế, toàn bộ khu vực giữa hai con kênh Shutayt và Gargar trên sông Karun đượctạo gọithành một Mianâb,hòn cònđảo phíađược bắcgọimộtMianâb, hòntrên đảođó của thành phố Shushtar ở phía bắc.<ref>C. J. Edmonds, East and West of Zagros, BRILL, 2009, {{ISBN|9004173447}}; Page 157.</ref> UNESCO đã công nhận nơi đây như là một kiệt tác về sự sáng tạo.<ref>[http://news.in.msn.com/business/forbes/article.aspx?cp-documentid=3403037&page=7 Check out 13 emerging wonders of the world], msn news, Retrieved on ngày 1 tháng 5 năm 2010.</ref>
<gallery>
Panoroma of the Shushtar Historical Hydraulic System 02.jpg