Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Semyon Konstantinovich Timoshenko”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 31:
Khi quân đội Đức Quốc xã tràn vào lãnh thổ Liên Xô tháng 6 năm [[1941]], Stalin tự đảm nhiệm vị trí Dân ủy phụ trách Quốc phòng, Timoshenko được cử tới Phương diện quân Trung tâm để chỉ huy việc rút lui về phòng tuyến [[Smolensk]], tuy gặp phải thương vong nặng nề, Timoshenko đã đưa được phần lớn lực lượng về bảo vệ [[Moskva]]. Đến tháng 9, ông lại được phái tới Ukraina, nơi Hồng quân đã mất thiệt hại tới 1,5 triệu lính, ông lại thành công trong việc ổn định tình hình mặt trận.
 
Tháng 5 năm [[1942]], Timoshenko đã chỉ huy 640.000 lính Hồng quân tổ chức [[Chiến dịch Barvenkovo-Lozovaya|phản công lần thứ nhất]] ở [[Kharkiv|Kharkov]], sau thành công bước đầu, đội quân của Timoshenko đã bị quân Đức tấn công từ sườn Nam và buộc phải ngừng phản kích và bị đánh tan, thiệt hại trên 277.000 chiến sĩ, 652 xe tăng so với 20.000 quân Đức. Tuy cuộc phản công này đã làm chậm bước tiến của quân Đức đến [[Volgograd|Stalingrad]], Timoshenko vẫn phải chịu trách nhiệm về việc để quân Đức tấn công và làm thất bại kế hoạch của Hồng quân.
 
Sau thất bại này, Timoshenko bị rút khỏi vị trí chỉ huy trực tiếp trên mặt trận, thay vào đó giao cho ông vai trò đại diện Đại bản doanh tại các mặt trận Stalingrad (tháng 6 năm 1942), Tây-Bắc (tháng 10 năm 1942), [[Sankt-Peterburg|Leningrad]] (tháng 6 năm [[1943]]), [[Kavkaz]] (tháng 6 năm [[1944]]) [[Biển Baltic|Baltic]] (tháng 8 năm 1944) và Tây Nam (cuối năm 1944).