Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phạm Văn Tham”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 4:
Về tên Phạm Văn Tham có bản chép là '''Phạm Văn Sâm''', có chị lấy Thái Đức Hoàng Đế [[Nguyễn Nhạc]]. Ông là anh của Hộ giá Thượng tướng quân [[Phạm Ngạn]].
 
Năm 1771, Tham gia khởi nghĩa từ những ngàyTây đầuSơn, ông lập được nhiều công lao nên được phong chức Thái bảo. Ông tham gia nhiều trận đánh ở miền nam trung bộ và Gia Định, giết các tướng [[Dương Công Trừng]], [[Nguyễn Đăng Vân]], đánh bại các tướng [[Tôn Thất Huy]], [[Tôn Thất Hội]]...
 
Năm 1787, Sau khi [[Nguyễn Lữ]] lên ngôi vương, Thái bảo Phạm Văn Tham được cử vào Gia Định phụ tá cho Đông Định vương [[Nguyễn Lữ]]. Ở đây, ông hoạt động mạnh, chống lại đội quân của [[Nguyễn Phúc Ánh]], tranh giành ảnh hưởng với Xiêm La về vấn đề bảo hộ Chân Lạp.
 
Sau 3 năm lưu vong ở Xiêm, Nguyễn Ánh nhận ra cơ hội này để về nước và đã tập hợp lực lượng, trở về vào [[Tháng tám|tháng 8]] năm [[1787]]. [[Nguyễn Lữ]] nghe tin [[Gia Long|Nguyễn Ánh]] trở về vội vã tránh đi nơi khác để [[Gia Định (tỉnh)|Gia Định]] cho Phạm Văn Tham giữ.
Nguyễn Phúc Ánh dùng kế ly gián của [[Tống Phúc Đạm]] ly gián ông và Đông Định vương Nguyễn Lữ. Nguyễn Lữ lo sợ kéo quân chạy về [[Quy Nhơn]], một mình Phạm Văn Tham ở lại chống chọi với đội quân ngày càng đông của Nguyễn Phúc Ánh.
 
Nguyễn Phúc Ánh dùng kế ly gián của [[Tống Phúc Đạm]] ly gián ông và Đông Định vương Nguyễn Lữ. Sau đó thế quân Nguyễn Ánh ngày càng mạnh khiến Nguyễn Lữ sợ hãi mang quân bản bộ rút chạy về [[Quy Nhơn]]. Quân Tây Sơn đã mỏng lại càng mỏng. Mặc dù sau đó Phạm Văn Tham đã nỗ lực chống trả nhưng vì không được viện binh trợ lực nên [[Tháng tám|tháng 8]]<nowiki/>năm [[1788]], [[Gia Long|Nguyễn Ánh]] chiếm lại được [[Gia Định]].
Thế lực suy kiệt, ông chạy về Ba Thắc cố thủ liên kết với thủ lĩnh người gốc Chân Lạp, đợi mùa gió chạy về Quy Nhơn. Tuy nhiên, Nguyễn Phúc Ánh sai các tướng giữ chặt đường biển không để ông chạy thoát.
 
Phạm Văn Tham rút chạy ra ngoài vẫn cố đơn độc chiến đấu để chờ viện binh, nhưng lúc đó [[Nguyễn Nhạc]] chỉ lo phòng bị [[Quang Trung|Nguyễn Huệ Bắc Bình vương]] ở phía Bắc mà không đoái hoài đến việc cứu phía Nam nữa. Thế lực suy kiệt, ông chạy về Ba Thắc cố thủ liên kết với thủ lĩnh người gốc Chân Lạp, đợi mùa gió chạy về Quy Nhơn. Tuy nhiên, Nguyễn Phúc Ánh sai các tướng giữ chặt đường biển không để ông chạy thoát. Đô đốc [[Nguyễn Chuẩn]] và Tham đốc [[Trần Tú]] kéo quân đến cứu nhưng Nguyễn Chuẩn tử trận, Trần Tú ra hàng.
Đô đốc [[Nguyễn Chuẩn]] và Tham đốc [[Trần Tú]] kéo quân đến cứu nhưng Nguyễn Chuẩn tử trận, Trần Tú ra hàng. Phạm Văn Tham đành phải tạm ra hàng Nguyễn Phúc Ánh.
 
Thế cùng sức kiệt, đầu năm [[1789]], Phạm Văn Tham bị Nguyễn Ánh vây chặt, lại bịt đường ra biển về Quy Nhơn nên buộc phải đầu hàng. Tây Sơn lại mất [[Nam Bộ (Việt Nam)|Nam Bộ]].
[[Quang Trung]] sai Đô đốc [[Nguyễn Văn Diện]] vào nam tìm ông, bảo ông chiêu tập quân sĩ cũ đợi ngày đại quân kéo vào làm nội ứng. [[Huỳnh Tường Đức]] biết được, mật báo với Nguyễn Phúc Ánh. Nguyễn Phúc Ánh sau đó giết chết ông.
 
Năm 1790, [[Quang Trung]] sai Đô đốc [[Nguyễn Văn Diện]] vào nam tìm ông, bảo ông chiêu tập quân sĩ cũ đợi ngày đại quân kéo vào làm nội ứng. [[Huỳnh Tường Đức]] biết được, mật báo với Nguyễn Phúc Ánh. Nguyễn Phúc Ánh sau đó giết chết ông.
 
==Tham khảo==