Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cách mạng 1989”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 129:
{{chính|Die Wende|Tái thống nhất nước Đức|Cách mạng hòa bình}}
[[Tập tin:BerlinWall-BrandenburgGate.jpg|nhỏ|Bức tường Berlin tại Cổng Brandenburg, ngày 10 tháng 11 năm 1989]]
Sau khi biên giới đã được mở từ phía Hungary, ngày càng có nhiều người [[Cộng hòa Dân chủ Đức|Đông Đức]] đã bắt đầu di cư sang [[Tây Đức]] thông qua biên giới của Hungary với nước Áo. Đến cuối tháng 9 năm 1989, hơn 30.000 người Đông Đức đã trốn thoát sang Tây Đức trước khi chính phủ Đông Đức từ chối cho phép duvượt lịchbiên đếnsang Hungary, để lại CSSR (Tiệp Khắc) là nước láng giềng duy nhất mà người Đông Đức có thể đi du lịch. Hàng ngàn người Đông Đức đã cố gắng để tiếp cận Tây Đức bằng cách chiếm các cơ sở ngoại giao ở thủ đô Đông Âu khác, đặc biệt là Đại sứ quán Prague, nơi hàng ngàn người cắm trại trong vườn lầy lội từ tháng Tám đến tháng Mười Một. Đông Đức đã đóng cửa biên giới với Tiệp Khắc (CSSR) vào đầu tháng Mười, từ đó cô lập mình khỏi tất cả các nước láng giềng. Do cơ hội cuối cùng để tẩu thoát đã bị đóng lại, những người Đông Đức bắt đầu cuộc biểu tình Ngày Thứ Hai. Hàng trăm ngàn người dân ở một số thành phố - đặc biệt là Leipzig - đã tham gia vào phong trào biểu tình này.
 
Khi các cuộc biểu tình ngày 02 Tháng Mười nổ ra, lãnh đạo Đảng Thống nhất Xã hội Chủ nghĩa (SED) Erich Honecker đã ra lệnh nổ súng và giết hại người biểu tình. Đảng Cộng sản chuẩn bị một lực lượng cảnh sát rất lớn, dân quân, cảnh sát chìm (Stasi), và quân tác chiến và đã có tin đồn về một thảm sát [[Thiên An Môn]] nữa. [20]
 
Ngày 06 tháng 10 và 07 tháng 10, [[Mikhail Sergeyevich Gorbachyov|Gorbachev]] viếng thăm Đông Đức để đánh dấu kỷ niệm 40 năm nước Cộng hòa Dân chủ Đức, và thúc giục lãnh đạo Đông Đức chấp nhận cải cách. Một câu nói nổi tiếng của ông được đưa ra trong tiếng Đức là "Wer zu spät kommt, den bestraft das Leben" (Ai đã là quá muộn sẽ bị chết). Tuy nhiên, [[Erich Honecker]] vẫn chống đối cải cách, chế độ của ông thậm chí còn đi xa hơn như cấm lưu hành các ấn phẩm của Liên Xô mà được xem như là phá hoại.