Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lịch sử Pháp”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Đã lùi lại sửa đổi của Pond's girls (Thảo luận) quay về phiên bản cuối của Scotchbourbon
Thẻ: Lùi tất cả
Dòng 365:
Cũng trong tháng 4 năm đó, phái Girondins đã truy tố [[Jean-Paul Marat]] (một đại biểu phái Jacobin) trước Toà án Cách mạng vì trách nhiệm của ông ta trong vụ thảm sát ở Paris tháng 9 năm 1792. Marat đã nhanh chóng được tha bổng nhưng vụ việc này đã làm cho mâu thuẫn giữa các đại biểu phái 'Girondins' với phái Jacobin trong Quốc ước càng trở nên gay gắt hơn. Vào mùa xuân năm 1793, liên quân các nước Áo, Anh, Hà Lan và Tây Ban Nha vượt qua biên giới tràn vào nước Pháp, tình thế đã trở nên vô cùng nguy kịch với nước cộng hòa non trẻ.
 
===CuộcPhái tranhJacobin chấpđoạt quyền lực trong Quốc ước (Tháng 5 - tháng 6 năm 1793)===
 
Với sựSự ganh đua, thậm chí là thù hằn trong nội bộ Quốc ước giữa phái Jacobin cánh tả và phái Girondin cánh hữu đã âm ỉ từ cuối năm 1791. [[Jacques Hébert]], một thành viên cực đoan thuộc phái Jacobin đã kêu gọi các [[sans-culottes]] (nhữnglao ngườicông thịnghèo dân nghèocác thành viên cấp tiến của phái Jacobin) nổi dậy vào ngày 24 tháng 5 năm 1793 chống lại "tay sai của Capet [cựu vương] và Dumouriez [vị tướng bị phế truất]". Hébert đã bị bắt bởi một ủy ban hội nghị bao gồm các thành viên thuộc phái la Plaine và Girondins. Sự tức giận của sans-culottes giờ đây hướng cả vào các đại biểu phái Girondins.
 
Khi cơn sốt chiến tranh lên cao, giá cả leo thang khiến các sans-culotte nổi dậy: các hoạt động phản cách mạng bắt đầu nổ ra ở vài vùng miền. Vật giá gia tăng, [[thực phẩm]] khan hiếm, dân chúng hỗn loạn. Giới [[tư sản]] cấp thấp, giới [[công nhân]] và [[nông dân]] đòi hỏi phải kiểm soát giá cả, phân phối thực phẩm, trừng trị các kẻ đầu cơ tích trữ. Họ tố cáo giới tư sản đã trục lợi lúc tình hình bất ổn. Phái Girondin ngày càng mất đi sự ủng hộ trong dân chúng khi không thể tìm ra biện pháp để giải quyết khủng hoảng. Tình hình này đã tạo cơ hội cho phái Jacobin thâu tóm quyền lực. Những người [[Jacobin]] tố cáo phe Girondin đang âm mưu thỏa hiệp với các lực lượng [[bảo hoàng]] để đảm bảo quyền lực cho mình. Chịu ảnh hưởng của quần chúng nhân dân do bất bình với phái Girondin và nhờ lợi dụng sức mạnh của các sans-culotte ở Paris, một cuộc [[đảo chính]] (coup d'état) đã diễn ra với sự tham gia của quân đội. Kết quả của cuộc đảo chính là sự sụp đổ của phái [[Girondin]], phái [[Jacobin]] trở thành thế lực thống trị trong Quốc ước. Một nghị định được Công ước thông qua ngày 12 tháng 6, sau nhiều cuộc tranh luận sôi nổi, đã trục xuất 22 đại biểu Girondins hàng đầu khỏi Quốc ước. Đêm hôm đó, hàng chục đại biểu Girondin còn lại đã tự nguyện từ chức và rời khỏi Quốc ước. Cuộc chiến tranh giành quyền lực đã kết thúc với phần thắng thuộc về phái Jacobin.
Với sự ganh đua, thậm chí là thù hằn trong nội bộ Quốc ước giữa phái Jacobin cánh tả và phái Girondin cánh hữu đã âm ỉ từ cuối năm 1791. [[Jacques Hébert]], một thành viên cực đoan thuộc phái Jacobin đã kêu gọi các [[sans-culottes]] (những người thị dân nghèo) nổi dậy vào ngày 24 tháng 5 năm 1793 chống lại "tay sai của Capet [cựu vương] và Dumouriez [vị tướng bị phế truất]". Hébert đã bị bắt bởi một ủy ban hội nghị bao gồm các thành viên thuộc phái la Plaine và Girondins. Sự tức giận của sans-culottes giờ đây hướng cả vào các đại biểu phái Girondins.
 
Với thành công của cuộc đảo chính, sự liên minh giữa phái Jacobin và các phần tử sans-culotte trở thành nòng cốt trong chính quyền mới. Một bản Hiến pháp mới đã được ban hành để thay thế Hiến pháp năm 1781, đã mở rộng hơn nữa các quyền của nhân dân như quyền lập hội, quyền được giáo dục và quyền được nổi dậy.
LVào ngày 2 tháng 6 năm 1793, trong một phiên họp của Quốc ước tại Điện Tuileries, đám đông người dân Paris bao gồm cả 80.000 binh sĩ được vũ trang đã tràn vào cung điện. Tiếng la hét không ngớt từ đám đông, bày tỏ sự ủng hộ cho phái Jacobin và kêu gọi các đại biểu phái Girondin từ chức. Một nghị định được Công ước thông qua ngày hôm đó, sau nhiều cuộc tranh luận sôi nổi, đã trục xuất 22 đại biểu Girondins hàng đầu khỏi Quốc ước. Đêm hôm đó, hàng chục đại biểu Girondin còn lại đã tự nguyện từ chức và rời khỏi Quốc ước. Cuộc chiến tranh giành quyền lực đã kết thúc với phần thắng thuộc về phái Jacobin.
 
Các chính sách của phái Jacobin thể hiện sự cấp tiến rõ rệt. Giá lương thực được thiết lập ở mức đủ mua cho người dân theo "Luật tối đa". [[Chế độ nô lệ]] ở các thuộc địa của Pháp bị bãi bỏ. Chính quyền cũng kiểm soát số lượng vàng xuất cảng, ngăn chặn việc đầu cơ tích trữ, thực phẩm được phân phối qua Ủy ban Đời Sống (Subsistence Commission) nhờ đó đồng tiền “assignat” không còn bị mất giá. Các tập sách mỏng về nông nghiệp được Ủy ban cho phổ biến để dạy cho nông dân cách trồng lúa hữu hiệu. Việc mở trường quân Sự và chương trình giáo dục cưỡng bách cũng là một trong những chương trình hành động của Ủy ban.
 
===Đàn áp phong trào phản cách mạng trong nước (tháng 7 năm 1793-tháng 4 năm 1794)===
 
Vào mùa hè năm 1793, hầu hết các tỉnh trên cả nước bằng cách này hay cách khác đã bày tỏ sự phản kháng công khai với chính quyền trung ương ở Paris, nhiều thành viên của phái Girondin sau khi rời khỏi Paris ngày 2 tháng 6 đã lãnh đạo các cuộc nổi loạn này. Ở vùng nông thôn của [[Brittany]], những người nông dân phản đối Bộ luật Dân sự của Giới tu sĩ năm 1790 đã tiến hành một cuộc chiến tranh du kích được gọi là ''Chouannerie'' chống lại chính phủ Jacobin. Vào tháng 6 năm 17 tháng 7 năm 1793, nhân dân ở [[Bordeaux]], [[Brussilles]], [[Brittany]], [[Caen]] và [[Normandy]] đã hành quân đến Paris, tuyên bố ý định lật đổ chính quyền cách mạng. Nhà hoạt động của phái Jacobin là [[Jean-Paul Marat]] bất ngờ bị [[ám sát]] tại nhà riêng bởi Charlotte Corday (một người ủng hộ Girondin). Vào tháng 7, người đứng đầu hội đồng thành phố [[Lyon]] đã bị quân nổi dậy tại đây bắt giữ và hành quyết, chính quyền thành phố chuyển sang tay những người phản cách mạng. Barère, thành viên của Ủy ban An toàn Công cộng, vào ngày 1 tháng 8 đã kêu gọi Quốc ước tiến hành các biện pháp trấn áp cứng rắn hơn đối với những người nổi loạn ở vùng [[Vendée]], hiện vẫn đang trong cuộc chiến với quân đội Paris kể từ tháng 3. Vào tháng 8, quân đội Quốc ước bắt đầu bao vây Lyon.
 
Vào ngày 17 tháng 8 năm 1793, Quốc ước đã thông qua sắc lệnh tổng động viên toàn quốc, huy động toàn bộ các công dân trên cả nước tham gia quân đội. Vào ngày 17 tháng 9, Luật nghi phạm đã được thông qua, cho phép chính quyền ra lệnh bắt giữ và xử tử bất cứ ai bị tình nghi là kẻ thù của cách mạng. Đây là khởi đầu cho một giai đoạn đẫm máu của cuộc Cách mạng Pháp, được gọi là "''Thời kỳ khủng bố''"
 
==Chú thích==