Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Siêu khuyển thần thông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 34:
Tuy rất nghèo, nhưng ông Chu vẫn cố gắng cho con học trường điểm, chung với các học sinh giàu có khác. Tại đây, do hoàn cảnh nên Tiểu Địch thường bị một nhóm bạn bắt nạt, khinh thường. Cậu thường bị thầy giáo chủ nhiệm (Lý Thượng Chính) la vì tính khí của mình. Tiểu Địch tuy vậy không hề mặc cảm, cậu chỉ ước mơ những món đồ chơi mà bọn bạn bè thường mang lên lớp để khoe, nhất là một [[chó|con chó]] đồ chơi gọi tên là "[[Trường Giang]] nhất hiệu".
 
Một hôm ông Chu dẫn con vào [[siêu thị]] tham quan, Tiểu Địch thấy món đồ chơi "Trường Giang nhất hiệu" đó, đòi mua cho bằng được. Ông Chu không có tiền, mắng con, làm 2 cha con giận nhau. Sau đó tình cờ có một cô giáo xinh đẹp đến hoà giải. Cô giáo này họ Viên (Trương Vũ Kỳ), vốn rất thương Tiểu Địch và quan tâm đến hoàn cảnh của cậu bé. Chiều hôm đó, như thường lệ, ông Chu ra bãi rác để nhặt đồ, ông nhặt được một món đồ chơi như quả bóng, mà không biết đó là một quả [[trứng]] chưa nở của một loài vật [[ngoài hành tinh]]. Ông đem về cho Tiểu Địch, và cậu bé trong lúc nghịch ngợm đã khám phá ra bí mật của quả trứng. Quả trứng nở, cậu đặt cho nó tên "Trường Giang thất hiệu". Con vật này có một năng lực đặc biệt là biến những vật hư hại trở lại trạng thái như cũ, đầu tiên là một quả táo hỏng, rồi chiếc quạt hư... khiến Tiểu Địch tưởng nó sở hữu nhiều phép mầu. Trong đêm, Tiểu Địch mơ thấy con vật giúp mình đủ mọi chuyện trong học tập: một đôi giày có lò xo cho môn nhảy cao, một cặp mắt kính có [[vệ tinh]] tí hon để chép bài cho những giờ thi...
 
Sáng hôm sau, Tiểu Địch mang con vật lên lớp với tràn trề hi vọng. Nhưng sự thật không như trong [[mộng]], con "Trường Giang thất hiệu" chỉ cho Tiểu Địch những cục phân như phân chó, chẳng có tác dụng gì hơn là làm cho người ta chê cười Tiểu Địch. Cậu tức giận, toan bỏ mặc "Trường Giang thất hiệu", nhưng rồi lại hối hận, con vật lại chạy về nhà và tình cảm giữa cả hai thành đậm đà hơn trước.