Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tru Tiên”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 131:
 
===Lục Tuyết Kỳ===
'''Lục Tuyết Kỳ''' là nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết tiên hiệp Tru Tiên, là nữ tử đẹp nhất dưới ngòi bút của Tiêu Đỉnh. Dung nhan thanh lệ thoát tục, bạch y tha thướt, mang bên mình tiên kiếm tỏa lam sắc, tóc đen bay trong gió, một thân tiên phong hiệp cốt, trường kiếm ngạo giang hồ, được ví như Cửu Thiên Tiên Tử hạ phàm. Nàng là đệ tử được [[Thủy Nguyệt Đại Sư]] sủng ái nhất, được ban tặng Thiên Gia thần kiếm. Khí chất thoát tục, thanh lệ tựa thiên tiên, như hàn băng tuyết trắng, mạnh mẽ lại thông tuệ, không thích nhiều lời. Lục Tuyết Kỳ có tư chất cực cao, tu vi thâm hậu, là nhân tài bậc nhất trong số những đệ tử cùng lứa ở Thanh Vân Môn, phải lòng Trương Tiểu Phàm nhưng lại vì chính tà bất lưỡng lập mà đau khổ dằn vặt.
 
Lục Tuyết Kỳ, trong sáng như tuyết đầu mùa, thanh lệ vô song, trầm tĩnh mạnh mẽ, thấu hiểu lòng người, chí tính chí nghĩa. Nàng lần đầu tiên xuất hiện, một thân bạch y đứng yên tĩnh sau lưng sư phụ , ánh mắt lạnh lùng, không nói câu nào, chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể khiến cho nam chính Trương Tiểu Phàm phải đỏ mặt. Nàng chính là loại người không cần đến lời nói cũng có thể thu hút vô số ánh nhìn của người khác.
Trong truyện, nàng xuất hiện lần đầu tiên tại Thất Mạch Hội Võ, cũng tại nơi đây, nàng gặp được [[Trương Tiểu Phàm]] – chân mệnh của đời nàng. Trong trận bán kết Hội Võ, [[Trương Tiểu Phàm]] vì mềm lòng nên đã thay Tuyết Kỳ đỡ hết phản phệ của Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, để nàng giành chiến thắng và lọt vào chung kết. Ngay từ lúc này, trong lòng Lục Tuyết Kỳ đã nảy sinh tình cảm với Trương Tiểu Phàm.
 
Trong Thất Mạch Võ Hội, nàng gây ấn tượng là một mỹ nhân xinh đẹp nhưng rất lạnh lùng, cao ngạo, ra tay vô tình, không chịu khuất phục. Sau này cùng Trương Tiểu Phàm hạ sơn, nàng mới dần dần bộc lộ tính cách vốn có của mình: cẩn thận, tri ân, lương thiện, và cả nét đơn thuần đáng yêu của một người con gái. Lúc đầu, người ta nghĩ rằng Lục Tuyết Kỳ là người lạnh lùng, mạnh mẽ, hiếu thắng. Nhưng thật ra đây là kiểu nhân vật lúc mới bắt đầu thì chưa thể định hình rõ ràng, phải từ từ cảm nhận, từ từ thấu hiểu, hình tượng cũng dần dần được hoàn thiện, tính cách cũng trở nên gần gũi sinh động hơn, giống như một bông tuyết trắng cuối cùng cũng hòa tan vào trong băng lạnh. Cùng với sự xoay chuyển của thời gian, sự bình tĩnh, thông minh, nhẫn nhục, kiên trì, trọng nghĩa khí, cùng với mối tình si của nàng đều dần dần được bộc lộ. Những tính cách đậm nét con người như yêu thương, đau khổ, yếu đuối, mỏng manh cũng khiến cho hình tượng của nàng càng giống với người trần mắt thịt, thẳng thắn nhưng có chừng mực, trưởng thành và thấu hiểu nhân tình thế thái.
 
Lục Tuyết Kỳ là kiểu người hướng nội, mặc dù không giỏi nói chuyện,  nhưng là một người con gái cực kỳ thông minh, lúc tức giận, hay lúc mềm yếu, đều không hề bộc lộ ra bên ngoài. Mặc dù lời thoại không nhiều, những mỗi lần nàng xuất hiện, mỗi câu nói rất giản đơn, đều để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng độc giả.
 
Vũ khí sử dụng của nàng là Thiên Gia Thần Kiếm. Gọi tắt là Thiên Gia, là cửu thiên thần binh – bảo vật của tiên gia trong truyền thuyết, vỏ kiếm chuôi kiếm đều ánh lên sắc xanh da trời, màu sắc sáng rõ, mơ hồ có lưu quang không ngừng dao động. Bên trong ẩn chứa chính khí mang lại điềm lành, có thể hóa giải hắc khí quỷ dị khi bị Tru Tiên Kiếm phản phệ.
 
Theo như “Dị Bảo Thập Thiên” ghi chép, Thiên Gia xuất hiện lần đầu tiên trong tay của một tản tiên là Khô Tâm Thượng Nhân. Theo truyền thuyết, pháp bảo này là dị thiết từ cửu trùng thiên rơi xuống phàm trần, Khô Tâm Thượng Nhân ngẫu nhiên lấy được tại băng nguyên ở bắc cực, tu luyện mà thành. Trong trận chính ma đại chiến cả nghìn năm về trước, Khô Tâm Thượng Nhân dùng thần kiếm Thiên Gia chiến đấu kịch liệt ba ngày ba đêm với Hắc Tâm Lão Nhân – Đường chủ của Luyện Huyết Đường đang xưng bá ma giáo thời bấy giờ. Cuối cùng Hắc Tâm Lão Nhân trọng thương bại trận. Từ đó về sau, danh tiếng của Thiên Gia chấn động vang khắp thế gian, là tuyệt thế thần kiếm thứ duy nhất có thể khắc chế vật chí hung của Ma giáo là Phệ Huyết Châu, trở thành thần vật pháp bảo mà nhân sĩ trong giới tu chân vô cùng mong muốn.
 
Sau khi Khô Tâm Thượng Nhân tạ thế, pháp bảo này biến mất không rõ tung tích. Về sau rơi vào tay Chân Vu Đại Sư của Tiểu Trúc Phong, được Thủy Nguyệt truyền lại cho Lục Tuyết Kỳ.
 
Kiếm khí tựa cầu vông, lam quang tỏa sáng mạnh mẽ. Vốn là vật tương khắc với Phệ Hồn, lại vì tình cảm giữa chủ nhân hai bên mà cũng trở thành một đôi tiểu oan gia pháp bảo.
 
'''Nguyên văn:'''
 
''“Cảm giác lạnh lẽo băng giá, một lần nữa lại tràn đầy cơ thể, không biết tại sao, hôm nay trên thanh que cời lò, dường như có linh tính đặc biệt hưng phấn, cảm giác lạnh lẽo băng giá ấy du động với tốc độ nhanh hơn hẳn mấy ngày trước. Trương Tiểu Phàm thậm chí cảm nhận được, nếu không vì cảm giác huyết nhục tương liên giữa bản thân hắn với thanh que cời lò, nếu không vì bản thân hắn đang năm chặt thanh cời lò ấy, chỉ sợ nó đã sớm lao vào Lục Tuyết Kỳ rối.''
 
''Không, nó không hướng về Lục Tuyết Kỳ, mà là hướng về Thiên Gia, đó là một thứ cảm giác không sao giải thích được, tựa như hai thứ đó là cừu nhân có mối thâm thù đại hận.''
 
''Lục Tuyết Kỳ giật mình choảng tỉnh, lúc ban nãy Thiên Gia vốn linh tính tương thông với nàng đột nhiên xuất hiện chuyển động lạ thường chưa từng có mấy ngày trước đây, khiến trong lòng náng thấy kinh ngạc, liền dùng niệm lúc dò xét Thiên Gia, vẫn tịnh không thấy đều gì khác lạ, chỉ cảm giác thấy dường như là Thiên Gia hơi có một chút kích động muốn thi đấu.”''
 
'''''Chương 29'''''
 
''“Lục Tuyết Kỳ dõi mắt nhìn bốn bề, cách bọn họ không xa, trên bờ đoạn nhai, Thiên Gia thần kiếm của Lục Tuyết Kỳ đang cắm sâu vào nham thạch, lưỡi kiếm trong ngời như nước mùa thu, ưỡn mình trong gió đêm. Bên cạnh Thiên Gia, Phệ Hồn của Quỷ Lệ cũng tĩnh lặng vắt ngang trên đất.''
 
''Hai pháp bảo, giờ này phút này phảng phất đều toát vẻ an tĩnh, nào ai biết được chúng đã ra sao trong quá khứ? Thanh quang thấp thoáng trên Phệ Hồn, hòa với lam quang của Thiên Gia bên cạnh, giao tương huy ánh. Đôi pháp bảo từng trải qua ngàn năm ân oán triền miên đó, lúc này, không ngờ phảng phất cũng có bộ dạng dung hợp sắc ánh phần nào. “''
 
Trong truyện, nàng xuất hiện lần đầu tiên tại Thất Mạch Hội Võ, cũng tại nơi đây, nàng gặp được [[Trương Tiểu Phàm]] – chân mệnh của đời nàng. Trong trận bán kết Hội Võ, [[Trương Tiểu Phàm]] vì mềm lòng nên đã thay Tuyết Kỳ đỡ hết phản phệ của Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết. '''“Cửu Thiên Huyền Sát, đểHoá nàngVi giànhThần chiếnLôi, thắngHoàng Hoàng lọtThiên vàoUy, chung kếtKiếm Dẫn Chi”'''. NgayThi từtriển lúcchân quyết này, trongphải lònglấy Lụcchính Tuyếtthân Kỳmình đãđể nảydẫn, sinhrồi tìnhdùng cảmbinh khí thần diệu sắc bén triệu dụ cửu thiên thần lôi, thiên uy thần lực, vớithanh Trươngthế Tiểutuyệt Phàmluân.
 
Mặc dù có chân quyết hộ thân, nhưng thần lôi có uy thế ghê gớm, người thường hễ đụng phải là tan ngay thành tro bụi, người thi triển thuật ấy cố nhiên đã tu hành cực thâm sâu, nếu thân thể không tốt, nhất thời chỉ sợ bản thân bị sét đánh chết trước. Nhưng [[Trương Tiểu Phàm]] đã để nàng giành chiến thắng và lọt vào chung kết. Ngay từ lúc này, trong lòng Lục Tuyết Kỳ đã nảy sinh tình cảm với Trương Tiểu Phàm.
 
Ma giáo rục rịch, nàng cùng các đệ tử chính đạo hạ sơn, xông vào Vạn Bức Cổ Quật ở Không Tang Sơn đụng độ Ma giáo. Trong lúc huyết chiến cùng yêu nhân Ma giáo, Tiểu Phàm vì cứu Tuyết Kỳ mà bị thương rơi xuống Tử Linh Uyên, mà Tuyết Kỳ vì cứu Tiểu Phàm cũng không chần chừ nhảy xuống vực sâu vạn trượng, may mắn không chết, bên bờ Vô Tình Hải cùng nhau đối kháng âm linh. Hai tay nắm chặt tay, nhiều lần cùng trải qua sinh tử, nảy sinh cảm tình nhưng chưa kịp phát triển thì hai người bị Hắc Thủy Huyền Xà đánh lạc mất nhau.
Hàng 139 ⟶ 169:
Trên Lưu Ba Sơn, Trương Tiểu Phàm bị lệ khí của Phệ Hồn xâm nhập, ra tay với đại sư huynh Tống Đại Nhân, bị sư phụ [[Điền Bất Dịch]] phạt quỳ. Trong đêm mưa to gió lớn, Lục Tuyết Kỳ đến cùng Tiểu Phàm chịu chung mưa gió, mà Trương Tiểu Phàm tinh thần mê man, tưởng rằng Tuyết Kỳ đến cạnh mình trong đêm mưa là ảo giác, không khỏi cười khổ. Sau đó, trong lúc Trương Tiểu Phàm sắp bỏ mạng dưới tay Dã Cẩu và Lưu Hạo, thì Lục Tuyết Kỳ ngự kiếm mà đến, đánh lui kẻ địch. Nhìn thấy nụ cười hòa tan vẻ lạnh lùng của Tuyết Kỳ, Tiểu Phàm cố gắng đè nén một cảm giác kỳ lạ bất giác bùng lên trong lòng.
 
Trên Ngọc Thanh Điện, khi tất cả mọi người đều nghi ngờ Trương Tiểu Phàm cấu kết với Ma Giáo, Lục Tuyết Kỳ không do dự bỏ đi đôi cánh cao ngạo của mình, nguyện đem tính mạng bảo đảm cho hắn. Thế nhưng mọi chuyện luôn phát sinh một cách bất ngờ, Trương Tiểu Phàm bất đắc dĩ đầu nhập Ma Giáo, từ đây nàng tương tư khắc cốt, hàng đêm múa kiếm giải mối tương tư trên Vọng Nguyệt Đài. Mười năm đằng đẵng Lục Tuyết Kỳ ở lại Tiểu Trúc Phong tu hành khắc khổ, tu vi tiến triển cực nhanh, gầnnàng nhưtrở thành thểngười sođầu sánhtiên vớitrong đám đệ tử trẻ tuổi Thanh Vân môn, đột phá được Thượng Thanh cảnh giới, sau Thanh Diệp tổ sư, là người đạt đến cảnh giới này nhanh chóng nhất từ ngàn năm trở lại đây. Đạo pháp tu hành của nàng hiện giờ, trong Thanh Vân môn, trừ các đại trưởng lão thủ tọa, chỉ sợ còn lại đều dưới tay nàng, ngay cả người luôn được xưng tụng gần đây trong đám đệ tử trẻ tuổi là Tiêu Dật Tài, cũng quá nửa là phải nhượng lại cho nàng. Thái Cực Huyền Thanh Đạo là căn bản của tất thảy những diệu pháp kỳ thuật trong Thanh Vân Môn, cũng chính là điều mà Thanh Vân Tử đã ngộ ra từ cuốn cổ thư kia hai ngàn năm về trước, trải qua quá trình tinh nghiên của các tông sư Thanh Vân Môn, cho đến nay, đã trở thành một đạo pháp vô thượng, định đoạt được cả chuyện thiên địa tạo hóa. Thái Cực Huyền Thanh Đạo gồm ba cảnh giới Ngọc Thanh, Thượng Thanh và Thái Thanh. Vào Thất Mạch Hội Võ, Lục Tuyết Kỳ đã đạt đến tầng thứ 8 của Ngọc Thanh Cảnh.
 
Mười năm sau, Lục Tuyết Kỳ hạ sơn đến Tử Trạch tìm kiếm dị bảo, tại đây nàng gặp lại Trương Tiểu Phàm – lúc này đã là Huyết Công Tử Quỷ Lệ của Ma Giáo. Trong Tử Trạch, nàng cùng Trương Tiểu Phàm giằng co nhưng cuối cùng vẫn không hề động thủ. Lục Tuyết Kỳ gọi Quỷ Lệ trở về, Quỷ Lệ cảm thấy mình như được trở lại là Trương Tiểu Phàm ngày xưa nhưng vẫn trốn tránh không đáp.
Hàng 157 ⟶ 187:
Độ hết nạn kiếm, cởi bỏ khổ đau, Tiểu Phàm Tuyết Kỳ nhiều lần trải qua sinh tử, yêu nhau đậm sâu, tâm linh tương thông, si tâm bất hối. Lục Tuyết Kỳ đứng giữa sư môn và người yêu không ngừng đấu tranh, dù khổ đau vẫn không quên mất tâm nguyện ban đầu, nhận được sự thấu hiểu của ân sư. Cuối cùng sau đại chiến, gặp lại Trương Tiểu Phàm dưới chân núi, trong mắt hiện ra thân ảnh của đối phương, hai người cùng cười, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.
 
Trong tác phẩm Tru Tiên 2, tác giả có nhắc đến [[Lục Tuyết Kỳ]] và [[Trương Tiểu Phàm]], lúc này hai người đã kết hôn và sinh được một cậu con trai tên là [[Trương Tiểu Đỉnh]], và là một trong các sư trưởng của Thanh Vân lúc bấy giờ.
 
===Bích Dao===