Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đoàn Dự”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 116:
Môn võ duy nhất mà Đoàn Dự chủ động học tập là Lăng Ba Vi Bộ, một môn khinh công. Lý do là nó hợp với triết lý không sát sinh của chàng và lại giúp chàng “tẩu vi thượng sách” nhanh như gió, thật là hữu ích khi qua lại trên giang hồ ác hiểm.
 
Nhờ có Lăng Ba Vi Bộ mà mấy phen Đoàn Dự cõng Vương Ngữ Yên thoát hiểm. Nhưng không hiếm lần Đoàn Dự nhảy ra trước mặt Vương Ngữ Yên để che thân cho nàng dù anh chàng chẳng biết một chiêu thức võ công nào hết. Có lần anh chàng bị thương ngã xuống, Vương Ngữ Yên vội xông ra đỡ lấy. “''Đoàn Dự thở hắt ra: Vương cô nương, ta… ta sắp chết rồi, chúc cô nương cùng Mộ Dung huynh được trăm năm ngang mày, bạch đầu giai lão. Cha ơi, mẹ ơi… con… con…''”(10). Thực ra, anh chàng đâu có bị thương nặng mà chỉ mong một lần nằm trong vòng tay người đẹp, để cho những giọt châu tầm tã của nàng rơi trên người mình là chàng sướng mê tơi lên rồi. Đoàn Dự thật có máu xi-nê.
 
Nhưng phải nói công bằng, Đoàn Dự không trọng sắc khinh bạn. Trên đường đi du ngoạn giang hồ chàng đã kết nghĩa huynh đệ lần lượt với [[Tiêu Phong]] và [[Hư Trúc]]. Chàng sẵn sàng đứng cùng trận tuyến với nghĩa huynh Tiêu Phong để địch lại cả nghìn người dù công phu quyền cước của chàng là con số không, Lục Mạch Thần Kiếm thì lúc tắt lúc sáng. Khi Tiêu Phong bị quần hùng rượt đuổi lên Tàng Kinh Các thì chàng bỏ lại Vương Ngữ Yên để chạy theo bảo vệ nghĩa huynh: “''Cả nghìn người như đàn ong kéo lên, định vây đánh Tiêu đại ca, anh ta ở vào cảnh ngộ cực kỳ hung hiểm. Hư Trúc nhị ca đã nói rõ là không giúp bên nào, nếu ta không hết sức ra tay giúp đỡ thì cái tình kim lan kết nghĩa còn đâu? Dẫu cho Vương cô nương có giận thì mình cũng đành chịu vậy thôi''.”