Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ang Snguon”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thêm nguồn Việt Nam sử lược.
Dòng 47:
Năm Đinh Sửu 1757, Nặc Nguyên mất. Một người chú họ của quốc vương là Nặc Nhuận ({{Hn|ch=匿 潤}}) làm Giám quốc, tạm nắm quyền điều hành việc nước. Biên thần triều tấu với [[Nguyễn Phúc Khoát|Chúa Võ]] phong Nặc Nhuận làm quốc vương Chân Lạp để ổn định biên cương, [[Nguyễn Phúc Khoát|Chúa Võ]] bắt phải hiến đất hai phủ Trà Vang<ref>Trà Vang - nay là Trà Vinh, Bến Tre. Theo [http://lib.nomfoundation.org/collection/1/volume/182/page/29 Đại Nam Thực lục Tiền biên, bản chữ Hán quyển 10 phần 29], tên Hán là Trà Vang 茶榮</ref>, Ba Thắc<ref>Ba Thắc - nay là Sóc Trăng, Bạc Liêu. Theo [http://lib.nomfoundation.org/collection/1/volume/182/page/29 Đại Nam Thực lục Tiền biên, bản chữ Hán quyển 10 phần 29], tên Hán là Ba Thắc 波忒</ref> mới chuẩn cho lập ngôi.
 
Song sang năm Mậu Dần 1758, Nặc Nhuận bị rể là Nặc Hinh ({{Hn|ch=匿 馨}}) nổi loạn giết chết cướp ngôi. Con của Nặc Nhuận là [[Outey II|Nặc Tôn]] ({{Hn|ch=匿 尊}}) lánh nạn tại [[Hà Tiên (tỉnh)|Hà Tiên]] và nhờ [[Mạc Thiên Tứ]] cầu cứu với [[chúa Nguyễn là Võ vương [[Nguyễn Phúc Khoát]] đánh đuổi Nặc Hinh giành lại ngôi vua Chân Lạp.
 
== Chú thích ==