Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đan Hà Tử Thuần”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Moving from Category:Sinh 1064 to Category:Sinh năm 1064 using Cat-a-lot |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 1:
{{Infobox religious biography|background=#FFD068|color=black|name=Đan Hà Tử Thuần<br />{{linktext|丹霞子淳}}|image=[[Tập tin:Wbxgar20050626054423733.jpg|200px]]|caption=Thiền sư Đan Hà Tử Thuần|birth name=|alias=|dharma name=|birth_date=1064|birth_place=|death_date=1117|death_place=|religion=Thiền Tông|school=[[Tào Động tông]]|lineage=|title=[[Thiền sư]]|teacher=[[Phù Dung Đạo Khải]]|predecessor=[[Phù Dung Đạo Khải]]|successor=[[Hoằng Trí Chính Giác]]<br/>[[Chân Yết Thanh Liễu]]|students=[[Hoằng Trí Chính Giác]]<br/>[[Chân Yết Thanh Liễu]]}}
Thiền Sư '''Đan Hà Tử Thuần''' (1064–1117) ({{zh|s=丹霞子淳|w=Tan-hsia Tzu-ch'un}}; {{lang-ja|Tanka Shijun}}) là một [[thiền sư]] [[Trung Quốc]] sống vào đời [[Bắc Tống]] nối pháp [[
== Cơ duyên hành trạng ==
Thiền sư Đan Hà Tử Thuần họ Cổ, người Kiến Châu, 20 tuổi xuất gia rồi đến tham học với rất nhiều vị tăng thời bấy giờ.
Mùa xuân năm [[Đinh Hợi]] (1117), niên hiệu Tuyên Hoà 48 thứ nhất, đời [[Tống Huy Tông]], Sư an nhiên thị tịch, trụ thế 54 năm, tháp được an trí ở phía nam núi Hồng Sơn.
Sư có để lại cuốn Đan Hà Thiền Sư Ngữ Lục (丹霞子淳禪師語錄) (2 quyển), còn gọi là: Tùy châu đại hồng sơn Thuần thiền sư ngữ lục, Diệu tục đại sư ngữ lục. Được thu vào Vạn Tục Tạng tập 124, nguyên bản của cuốn này đã bị thất lạc. bản hiện tại do sư Lương Cơ( con cháu xa của Thiền Sư) biên soạn lại. Nội dung Quyển thượng gồm: Thướng đường pháp ngữ, Chân tán ... được . Quyển hạ thu tập thêm về : Một số Thướng đường pháp ngữ, Cử cổ và các bài tụng cổ nói về cơ duyên ngữ cú của các bậc tông sư trong Thiền lâm như: [[Thanh Nguyên Hành Tư|Thanh nguyên Hành Tư]] , [[Dược Sơn Duy Nghiễm|Dược sơn Duy Nhiễm]], [[Đạo Ngô Viên Trí|Đạo ngô Viên trí]], [[Vân Nham Đàm Thạnh|Vân nham Đàm Thạnh]], [[Động Sơn Lương Giới|Động sơn Lương Giới]], [[Tào Sơn Bản Tịch|Tào sơn Bản Tịch]], [[Huyền sa Sư bị]], [[Đầu Tử Nghĩa Thanh|Đầu tử Nghĩa Thanh]], [[Phù Dung Đạo Khải|Phù Dung Đạo khải]].
==
"Sư thượng đường, nhắc lại Đức Sơn dạy chúng nói: "tông ta không ngữ cú, không một pháp cho người". Đức Sơn nói thoại thế ấy, đáng gọi là chỉ biết vào cỏ tìm người, bất chợt toàn thân bùn nước. Chín chắn xem ra, chỉ đủ một con mắt. Nếu là Đơn Hà thì không thế. Tông ta có ngữ cú đao vàng cắt chẳng mở, sâu xa chỉ huyền diệu, ngọc nữ đêm mang thai. "Sư thượng đường: Dừng dừng đúng ngọ còn thiếu nửa, lặng lặng canh ba vẫn chửa tròn, sáu cửa chẳng từng biết hơi ấm, lại qua thường ở trước trăng trong. "Trăng sáng chiếu soi đầm trong bày bóng, nước không có ý thấm trăng, trăng không có tâm soi nước, trăng nước cả hai đều quên mới đáng gọi là đoạn. Vì thế nói: Việc lên trời cần phải thổi mất, việc thập thành cần phải dẹp mất, ném vàng vang tiếng chẳng cần xoay nhìn. Nếu hay như thế, mới hiểu nhằm trong dị loại mà đi. Quí vị! Đến trong ấy lại thấu hiểu chăng? Sư im lặng giây lâu nói: Thường đi chẳng cất nhân gian bước, mang lông đội sừng lẫn đất bùn. == Tham khảo ==
|