Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lê Ý Tông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Soạn thảo trực quan Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 47:
}}
 
'''Lê Ý Tông''' ([[chữ Hán]]: 黎懿宗 [[1719]] &ndash; [[1759]]), tên [[húy]] là '''Lê Duy Thận''' (黎維祳),<ref>Ngọc phả nhà Lê chép là Lê Duy Chấn.</ref> là vị hoàng đế thứ 14 của [[nhà Lê Trung Hưng|nhà Lê Trung hưng]] và thứ 25 của [[nhà Hậu Lê]] trong [[lịch sử Việt Nam]].
 
Ông là cháu ngoại bà Vũ Thái phi họ Trịnh nên từ bé được nuôi nấng trong cung phủ thân cận yêu thương có phần dễ kiềm chế nên [[Trịnh Giang]] đã bỏ qua Duy Diêu con trưởng [[Lê Thuần Tông|Thuần Tông Giản Hoàng đế]] mà lập ông làm vua từ tháng 4 năm [[1735]], sau khi vua [[Lê Thuần Tông]] mất, đến tháng 5 năm [[1740]].<ref>Âm lịch.</ref>
 
Tháng 5 năm [[1740]], [[Trịnh Doanh]] ép ông nhường ngôi cho [[Lê Hiển Tông|Lê Duy Diêu]], con trưởng của Thuần Tông để làm [[Thái thượng hoàng]]. Ông là con thứ mười một của [[Lê Dụ Tông|Dụ Tông]], em của [[Lê Thuần Tông|Thuần Tông]] và [[Lê Duy Phường|Đế Duy Phường]]. Ông làm vua được 6 năm, làm Thái thượng hoàng được 19 năm ở điện Càn Thọ. Đời Ý Tông chỉ đặt một niên hiệu là '''Vĩnh Hựu'''.