Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Catalina của Aragón”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 123:
Khi Đại Giám mục của of Canterbury là [[William Warham]] qua đời, một Giáo sĩ làm việc cho nhà Boleyn tên [[Thomas Cranmer]] đã được đưa vào thay thế và tiếp tục cùng Vua Henry ngầm tiến hành việc ly hôn với Catherine, mực tiêu đưa Anne Boleyn lên làm Vương hậu<ref name="cepop">{{Cite CE1913|wstitle=Clement VII}}</ref>.
 
KhiVào lúc vụ việc của Catherine xảy ra, [[John Fisher]] là một trong những người khuyên can nhà vua, đồng thời là người ủng hộ bà nhiều nhất. Khi ông trở thành người đại diện của Giáo hoàng trong triều vì vụ án của bà, ông đã khiến Hội đồng ngạc nhiên vì lời lẽ cực kỳ thẳng thắng, chỉ trích sự suy đồi của nhà vua, y hệt như Thánh [[Gioan Baotixita]], ông đã rất sẵn sàng đón nhận cái chết để bảo vệ cuộc hôn nhân này. Vua Henry đã rất tức giận khi viết thư đáp lại cho Fisher, bức sao chép lại phúc đáp của Fisher dành cho lá thư của nhà vua vẫn còn được giữ lại ngày nay, có thể thấy rõ ông chẳng hề sợ hãi bất kì điều gì từ nhà vua. Và tuy thành Rome đã kết thúc sự đại diện của Fisher sau thất bại của Wolsey, nhưng Henry VIII không bao giờ tha cho ông{{sfn|Jestice|2004|p=277}}{{sfn|Rex|2003|p=27}}.
 
Ngoài Jisher, những người ủng hộ Catherine trong việc này còn có nhiều nhân vật có địa vị hoặc vang danh trong lịch sử, là Đại Chưởng ấn [[Thomas More]], em gái ruột của nhà vua là [[Mary Tudor, Vương hậu nước Pháp|Công chúa Mary]], Thị tùng người Tây Ban Nha của Catherine là [[María de Salinas]], Hoàng đế Karl V của Thánh chế La Mã, người đứng đầu [[Công giáo]] là [[Giáo hoàng Paul III]], cùng hai nhà hoạt động cải cách [[Tin Lành]] trứ danh, [[Martin Luther]]{{sfn|Brecht|1994|p=44}} và [[William Tyndale]]{{sfn|Rees|2006|p=77}}.