Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thang độ cứng Mohs”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Thang đo độ cứng Mohs''' đặc trưng cho tính chất chống lại vết trầy xước trên những [[khoáng vật]] khác nhau dựa trên tính chất: khoáng vật có độ cứng lớn hơn sẽ làm trầy khoáng vật có độ cứng nhỏ hơn. Nó được sáng chế vào năm [[1812]] do nhà khoáng vật học [[người Đức]] [[Friedrich Mohs]] đưa ra vào năm [[1812]] và là một trong những thang đo độ cứng trong khoa học.
 
Mohs dựa trên mười loại khoáng vật đã có sẵn, ngoại trừ [[kim cương]]. [[Độ cứng]] của vật liệu được đo bằng cách tìm hai loại vật liệu mà nó có thể làm trầy được và bị làm trầy. Ví dụ: nếu một vật liệu nào đó bị [[apatiteapatit]] (có độ cứng là 5) làm trầy xước nhưng không bị làm trầy bởi đá [[flouriteflourit]] (có độ cứng là 4), thì độ cứng trong thang Mohs sẽ là 4.,5.
 
Thang đo độ cứng Mohs là một thang độ cứng tương đối. Nếu như [[corundum]] (độ cứng là 9) chỉ có độ cứng gấp đôi [[topaz]] (độ cứng là 8) thì [[kim cương]] (độ cứng là 10) lại có độ cứng gấp 4 lần [[corundum]].