Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận chiến nước Pháp”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 107:
[[Tập tin:Maginot Linie Karte.jpg|300px|thumb|[[Phòng tuyến Maginot]] của Pháp]]
 
Sau khi Đức tấn công Ba Lan, ngày 7 tháng 9 năm 1939, người Pháp đã bắt đầu [[cuộc tấn công Saar]] và cho binh lính vượt qua phòng tuyến Maginot tiếnvà QuÂn German An Cactiến sâu 5&nbsp;km vào vùng [[Saarland|Saar]]. Cuộc tấn công chỉ được tiến hành một cách hình thức để thể hiện tinh thần của [[Liên Minh Pháp-Ba Lan (1921)]] theo những cam kết trước chiến tranh với Ba Lan về việc mở một cuộc tấn công cứu viện ở phía tây. Pháp đã huy động 40 [[sư đoàn]] và 2.500 xe tăng chống lại các lực lượng phòng giữ biên giới Tây Đức bao gồm 22 sư đoàn chất lượng kém, không có quân thiết giáp, đạn được chỉ đủ cho ba ngày giao tranh. Họ tiến quân cho đến khi gặp [[phòng tuyến Siegfried]] mỏng manh và được bố phòng yếu ớt. Theo đánh giá của [[Wilhelm Keitel]], sau này là người đứng đầu [[Bộ tư lệnh tối cao các lực lượng vũ trang Đức]] (OKW), quân đội Pháp lúc đó hoàn toàn có khả năng dễ dàng chọc thủng phòng tuyến yếu kém này và thâm nhập sâu hơn nhiều vào trận tuyến của Đức, nhưng họ lại muốn một cuộc chiến phòng ngự nên ngày 17 tháng 9, Gamelin đã ra lệnh rút quân về các vị trí xuất phát, lực lượng quân Pháp cuối cùng rời khỏi Đức vào ngày 17 tháng 10.<ref>Citino 2002, trang 258.</ref>
 
Sau tháng 10, Đồng Minh đã quyết định sẽ không mở màn cuộc chiến trong năm 1940, cho dù nhiều bộ phận chủ chốt của quân đội Pháp từ những năm 1930 đã được huấn luyện chuẩn bị cho công tác tấn công. Đồng Minh tin tưởng rằng cho dù không có một [[Chiến tranh Xô-Đức|mặt trận ở phía đông châu Âu]], chính phủ Đức cũng sẽ bị mất ổn định bởi một cuộc phong toả như trong [[chiến tranh thế giới thứ nhất]]. Trong trường hợp chế độ Quốc xã không sụp đổ - khả năng này rất có thể xảy ra - trong năm 1940 một chương trình hiện đại hoá và mở rộng quy mô lớn cho các lực lượng Đồng Minh sẽ được thực hiện, tận dụng các ưu thế hiện tại vượt trội hơn hẳn Đức trong sản xuất quân sự để xây dựng lực lượng một cơ giới áp đảo, với khoảng 2 chục sư đoàn thiết giáp, rồi sẽ tiến hành một cuộc tấn công quyết định vào nước Đức trong mùa hè năm 1941.