Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bát hổ”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 1:
'''Bát hổ''' ([[chữ Hán]]: 八虎), còn được gọi là '''Bát đảng''' (八黨), là một nhóm bao gồm 8 [[hoạn quan]] có
==Khái quát==
Dòng 13:
==Sự trỗi dậy của Bát hổ==
Năm [[1505]], [[Minh Hiếu Tông]] băng hà. [[Thái tử]] [[Chu Hậu Chiếu]] đăng cơ kế vị khi mới 14 tuổi, tức Minh Vũ Tông Chính Đức hoàng đế. Ngay khi lên ngôi, vị hoàng đế trẻ rõ ràng đã không tin tưởng các đại thần, vì vậy đã lập tức đã bổ nhiệm 8 hoạn quan thân tín từng hầu cận mình khi còn ở ngôi Trữ quân, không chỉ nắm giữ những chức vụ trọng yếu trong triều đình và còn kiểm soát quân đội cũng như các cơ quan mật vụ [[Đông Xưởng]] và [[Tây Xưởng]]. Quyền thế của 8 hoạn quan này bắt đầu nắm cả thiên hạ, được mệnh danh là ''Bát hổ''. Đến lượt mình, ''Bát hổ'' cũng tìm cách bổ nhiệm các thân tín và thân thuộc vào nắm giữ các vị trí trọng yếu trong triều lẫn ngoài nội, hình thành phe cánh mạnh mẽ nhất lũng đoạn triều đình.
Một trong những hoạn quan, Lưu Cẩn, người nổi lên với tư cách là thủ lĩnh của nhóm, được giao trọng trách biểu diễn âm nhạc cung đình vào đầu năm [[1506]], giúp ông trở thành công cụ giải trí của
Một số nhóm trong giới thượng lưu đã hoảng hốt với sự thăng tiến của Lưu Cẩn và ảnh hưởng rõ ràng của nhóm đối với nhà
Ba đại thần bao gồm Đại học sỹ Lưu Kiện, Tạ Thiên, Lý Đông Dương - những người được giao quyền phò tá, dạy học cho thái tử từ thời Minh Hiếu Tông và được các thượng thư ủng hộ, đã dâng sớ yêu cầu xử tử nhóm ''Bát hổ'', trong khi các hoạn quan bị thất sủng khác khăng khăng cho rằng chỉ cần bãi chức bọn chúng vì đó là một hình phạt mà hoàng đế sẽ dễ xem xét hơn. Một kế hoạch chung cuối cùng đã được thỏa thuận giữa hai bên và bắt đầu với một kiến nghị trực tiếp với hoàng đế, yêu cầu xử tử Lưu Cẩn và trục xuất các thành viên khác trong nhóm ra khỏi triều đình.
Lưu Cẩn đã được một trong những đồng bọn của mình thông báo về âm mưu này của đám quần thần và liền cùng bảy tên hoạn quan khác quỳ xuống cầu xin tha mạng trước mặt Minh Vũ Tông vào đêm ngày 27 tháng 10 năm 1506. Hoàng đế đã nghe theo lời cầu xin của chúng, và vào buổi chầu ngày hôm sau, ông trấn an bá quan bằng cách tuyên bố sẽ quyết định số phận của bọn hoạn quan khi rảnh rỗi. Tất cả đại thần đã từ quan ngay lập tức khi nghe tin này và một số bá quan cấp cao đã làm theo. Âm mưu trừ ''Bát hổ'' đã bị dập tắt và hầu hết các cuộc điều tra về sự lộng quyền của
Lưu Cẩn đã tiến hành trả thù những người lên tiếng chống lại hắn, dẫn đến một loạt các vụ cách chức, các vụ tra tấn và bỏ tù một số đại thần, Lễ bộ thượng thư cấp cao có thái độ không quy phục mình.
Vào tháng 2 năm [[1507]],
==Các thành viên của Bát hổ==
===Lưu Cẩn (1451-1510)===
Lưu Cẩn quê ở [[Hưng Bình, Hàm Dương]] thuộc tỉnh [[Thiểm Tây]]. Ông sinh ngày 28 tháng 2 năm [[1451]] trong gia đình họ Đàm. Tên ban đầu của ông là Đàm Cẩn. Ông tin mình có khả năng ăn nói hùng hồn, vì vậy quyết định trở thành hoạn quan, vì ông
Ông bắt đầu làm việc trong cung điện hoàng gia vào những năm 1480, nơi ông bắt đầu hợp nhất với một nhóm mà sau này trở thành ''Bát hổ''. Năm [[1492]], ông được chuyển từ vai trò là người canh lăng mộ của [[Minh Hiến Tông]] sang công việc hầu hạ, phục vụ cho Đông cung Hoàng thái tử Chu Hậu Chiếu, tức hoàng đế Chính Đức tương lai. Lưu Cẩn trở thành người yêu thích của thái tử, và ông trở thành người đứng đầu
Hầu hết các nhà sử học thời Minh và hiện đại đều coi sự trỗi dậy quyền lực của Lưu Cẩn là bạo ngược và mô tả ông là "tàn bạo, độc ác và xảo quyệt". Ông trở thành Trưởng ban Nghi lễ, trong đó ông nổi tiếng với việc thay đổi các
Sau khi tái lập Tây Xưởng và giao cho Cốc Đại Dụng quản lý, Lưu Cẩn đã thuyết phục hoàng đế tạo ra một Kho nội vụ, nơi sẽ giám sát các mối nguy hiểm trực tiếp lên ngai vàng và sự an toàn của hoàng đế. Kho này được làm giám sát viên cho hai kho kia, Đông và Tây, do đó củng cố quyền lực của Lưu Cẩn. Kho đã bức hại nhiều đối thủ chống đối với Lưu Cẩn và các chính sách của ông ta. Người ta ước tính rằng hơn một nghìn người đã bị giết trong Kho Nội vụ.
Dòng 39:
Từ số tiền có được nhờ tham nhũng, ông tiếp tục phô trương vinh quang và sự giàu có của mình bằng cách xây dựng một cung điện ở quê nhà.
Khi bị lật đổ năm [[1510]], lực lượng Cẩm y vệ đã được Chính Đức gửi đến để bắt giữ ông và tịch thu tài sản của ông. Trong quá trình lục soát, các binh lính đã tìm thấy tổng cộng 12.057.800 lượng vàng và 259.583.600 lượng bạc, cũng như đá quý, con dấu giả và những chiếc lộng với những con dao giấu bên trong, có vẻ như được sử dụng để
===Trương Vĩnh (1470-1532)===
Dòng 61:
Cốc Đại Dụng được biết đến với vị trí đứng đầu Tây Xưởng. Hoàng đế Chính Đức đã mở cửa trở lại vào năm 1506 sau 25 năm ngủ yên, với Cốc Đại Dụng là lãnh đạo của nó, do mong muốn có một cơ quan tình báo toàn diện hơn. Tây Xưởng đã bị đóng cửa sau khi Lưu Cẩn bị giết, mặc dù Chính Đức đế vẫn coi trọng Cốc Đại Dụng.
Vào tháng 8 năm 1511, Cốc Đại Dụng được bổ nhiệm làm tổng chỉ huy các vấn đề quân sự và ông đã lãnh đạo một nhóm quân đội ở phía nam thủ đô để chiến đấu với lực lượng phản loạn của anh em Lưu Lục, Lưu Thất. Như một phần thưởng cho việc đánh tan cuộc nổi loạn, những người em trai và anh trai của ông đã
Các thành viên trong gia đình ông đảm nhận các vị trí và vai trò quan trọng trong triều đại. Chẳng hạn, cha của Cốc Đại Dụng được trao quyền chỉ huy Đội bảo vệ đồng phục thêu cùng với cha của Trương Vĩnh.
Ông cũng làm việc trong các dự án xây dựng từ thiện ở Bắc Kinh. Năm [[1508]], ông đã tặng một chiếc chuông lớn cho chùa [[Đạo giáo]]
Sau cái chết của Chính Đức đế, ông tạm thời được vinh danh, trước khi bị đày đến [[Nam Kinh]], nơi ông qua đời sau này.
===Khâu Tụ===
Ông
===Ngụy Bân===
Ngụy Bân được trao quyền chỉ huy đồn trú san qian ying (三千 營), được tạo nên từ 3.000 người [[man di]] đã đầu hàng ngai vàng. Ngụy Bân cũng được biết đến với việc xây dựng Hongshangshi. Ông đã sử dụng bói toán để tìm một nơi chôn cất phù hợp ở vùng ngoại ô phía nam của Bắc Kinh, và xây dựng Hongshangshi ở đó vào năm [[1514]]. Vùng đất được hoàng đế chính thức ban tặng, và ngôi đền được gọi là ''Đền thờ của Ngài Ngụy''. Nó nổi tiếng với những vườn táo và những cây khác thường. Sau khi Lưu Cẩn bị xử tử, Ngụy Bân đã trở thành một trong những người đứng đầu Ban Giám đốc Nghi lễ, cùng với Cao Phụng. Ngụy Bân quyết định từ quan nghỉ hưu sau khi
===La Tường===
Dòng 81:
===Chính Đức hoàng đế===
[[File:明武宗.jpg|thumb|Minh Vũ Tông Chính Đức hoàng đế]]
Vào những năm đầu thời Chính Đức, Lưu Cẩn và bảy hoạn quan khác đã phục vụ hoàng đế khi còn ở Đông cung đã được thêm vào đội ngũ tham triều của ông. Ông đã bỏ qua lời khuyên của các đại thần của mình, những người đã khuyên can ông để hạn chế vai trò của các hoạn quan của mình trong triều. Được nuôi dưỡng bởi các hoạn quan, ông rất thích họ, và, bắt đầu từ năm [[1506]], ông đã cho họ vai trò quan trọng về tài chính và quân sự. Ông thích dành thời gian với họ, tập cưỡi ngựa, bắn cung, đấu vật và âm nhạc. Lưu Cẩn chịu trách nhiệm giải trí trong cung điện, và "cung cấp các điệu nhảy, đấu vật, một đàn thú kỳ lạ và dĩ nhiên là âm nhạc".
Vì không muốn phải đối phó với chính sự, Chính Đức đế đã để lại hầu hết các vấn đề của
Khi cảm thấy chán nản cuộc sống trong cung cấm, Chính Đức liền hạ lệnh xây dựng ở phía Tây hoàng cung một nơi gọi là "[[Báo phòng]]" (豹房). Muốn xây dựng công trình phải cần tiền tài, nhân lực. Hoàng đế liền nảy sinh ham muốn đối với vàng bạc. Lưu Cẩn thừa dịp đó tâu khuyên vua nên "kinh doanh" chức tước bằng cách "thu tiền của quan mới, mỗi người 2 vạn lạng bạc". Chính Đức đang khao khát "Báo phòng", liền nghe theo Lưu Cẩn, còn giao cho hắn toàn quyền quyết định việc này<ref>https://soha.vn/hon-quan-minh-trieu-xay-ky-vien-trong-cung-o-ue-ca-trieu-dinh-20161019142250972.htm</ref>.
Mặc dù Chính Đức đế dành tất cả tiền bạc và thời gian của mình cho các hoạt động giải trí trong cung điện, nhưng ''Bát hổ'' không bao giờ chỉ trích, khuyên can nhà vua và luôn tuân theo mong muốn của ông, điều đó khiến vua tin tưởng họ rất nhiều. Một ví dụ về điều này là
Sự tin tưởng của Chính Đức vào các hoạn quan của mình đã dập tắt những nỗ lực để loại bỏ ''Bát hổ'' của các đại thần. Ông cho họ mặc áo choàng rồng, tượng trưng cho việc họ miễn nhiễm với mọi tội danh mà họ có thể
===Chính sách và cải cách===
====Kiểm soát chính sự====
[[File:Dragon robe - Taiping Kingdom History Museum.jpg|thumb|Chiếc áo choàng rồng mà Minh Vũ Tông tặng cho các thành viên của ''Bát hổ'' để mặc, mặc dù theo truyền thống nó là một đặc quyền chỉ dành riêng cho hoàng gia<ref name=":12"/>]]
Sau khi kiến nghị năm 1506 thất bại trong việc loại bỏ ''Bát hổ'' khỏi quyền lực, Lưu Cẩn bắt đầu loại bỏ bất cứ ai phản đối
Các hoạn quan đã có thể mở rộng vai trò của họ trong cung điện để kiểm soát phần còn lại của cấu trúc triều đình. Nhiều vị trí trong số này đã trở nên có sẵn cho ''Bát hổ'' sau cuộc thanh trừng của triều đình
Các kho, vốn là các tổ chức
Khi
====Tài chính====
Năm 1506, Lưu Cẩn được giao nhiệm vụ tăng doanh thu cho triều đình. Ông tuyên bố rằng sự sụt giảm doanh thu là do quản lý sai và tham nhũng, và quyết định tiến hành một cuộc điều tra chung và phạt các quan lại không hiệu quả. Lưu Cẩn thực hiện nhiều loại thuế mới và hoạt động chống tham nhũng và kém hiệu quả của các quan triều đình. Ông cũng trở nên nổi tiếng vì nhận hối lộ lớn từ các quan địa phương.
Ví dụ, vào tháng 6 năm 1508, Lưu đã ra lệnh kiểm tra hàng tồn kho ngũ cốc. Ông đã gửi cố vấn và kiểm duyệt khắp Trung Quốc để xem bao nhiêu thức ăn và cỏ khô đã được mua, cũng như nếu nó đã được đổi thành bạc hoặc vẫn còn trong kho. Ông cũng nhắm mục tiêu lạm dụng bởi giới tinh hoa địa phương, trừng phạt các quan không hiệu quả
Lưu Cẩn cũng thực hiện các cuộc điều tra về các
==Phong trào chống ''Bát hổ''==
===Phản đối sớm===
Kiểm duyệt Giang Tần phản đối Lưu Cẩn đuổi các quan lại quan trọng ra khỏi thư phòng. Gọi Lưu Cẩn là "''một nô tài thấp hèn''", ông
Sau khi Lưu Cẩn được bổ nhiệm làm chủ triều đình vào tháng 6 năm 1506, các đại thần đã hoảng hốt. Họ nghi ngờ hiện tượng này nhưng tạm thời bị bỏ qua.
===Đơn thỉnh nguyện 1506 của Hàn Văn===
Kế hoạch thực sự đầu tiên để loại bỏ Lưu Cẩn khỏi triều đình đến từ những hoạn quan khác, những người cảm thấy bị đe dọa bởi ảnh hưởng của mình. Họ muốn
Tuy nhiên, một trong những đặc vụ của Lưu Cẩn tại triều đình đã nói với
Vào ngày 28 tháng 10 năm 1506, vào buổi chầu sáng của triều đình tưởng chừng sẽ là sự kết thúc giai đoạn lộng hành của ''Bát hổ'', các quan nhận ra rằng có gì đó kỳ lạ khi tất cả bọn chúng vẫn được Chính Đức triệu tập đến tham triều buổi sáng. Một vị quan cho rằng hoàng đế đã quyết định ông sẽ tự mình quyết định phải làm gì với
Lưu Cẩn tiếp tục củng cố quyền kiểm soát của mình và trả thù những người đã phản đối ông ta. Ông bắt giam
===Thư nặc danh 1508===
Vào ngày 23 tháng 7 năm [[1508]], một nhóm hoạn quan bị thất sủng đã gửi một bức thư nặc danh cho hoàng đế về tội ác của Lưu Cẩn. Lưu Cẩn nghĩ rằng nó phải được viết bởi một văn quan, và bắt đầu điều tra họ, bắt giữ tất cả bá quan. Ông ta cuối cùng thả họ ra khi phát hiện ra một hoạn quan đã viết thư, và sau đó
===An Hóa vương chi loạn===
{{Bài chi tiết|Cuộc nổi dậy của An Hóa vương}}
Lưu Cẩn đã tăng mức thuế ở Thiểm Tây,
===Lục đục nội bộ===
Lưu Cẩn không có mối quan hệ tốt với Trương Vĩnh, người không thể bị loại khỏi chức vụ như những kẻ thù khác của Lưu Cẩn do năng lực quân sự rất tốt của ông ta. Lưu Cẩn tự coi mình là nhà [[độc tài]] của phần còn lại của tám con hổ, và thường ủy thác công việc mà ông không muốn làm cho họ. Thái độ này khiến phần còn lại của Tám con hổ cũng phẫn nộ. Sự rạn nứt này đã dẫn đến
==Đánh mất quyền lực==
===Lưu Cẩn===
Đến năm 1510, mối quan hệ giữa Lưu Cẩn và Trương Vĩnh đã xấu đi đáng kể. Là một thanh tra của quân đội, Trương Vĩnh được phái đến [[Thiểm Tây]] để giám sát
Vào ngày 13 tháng 9, sau khi loạn An Hóa vương chính thức bị dẹp, Chính Đức đế đã tổ chức một bữa tiệc mừng công với nhóm ''Bát hổ'' và Lưu Cẩn đã xin rời tiệc trước. Trương Vĩnh nhân lúc Lưu Cẩn đã bỏ về sớm, liền nói với hoàng đế về âm mưu đen tối của Lưu Cẩn, và ông ta và phần còn lại của ''Bát hổ'' đã thuyết phục vua gửi lính canh để bắt giữ Lưu Cẩn và tịch thu tài sản của hắn. Hoàng đế quyết định giam giữ Lưu Cẩn để điều tra sau khi phát hiện sự giàu có của
Khi triều đình mở phiên xét xử, lúc đầu Lưu Cẩn đã thử chiến thuật bình thường của mình là kiểm soát những người đã thách thức hắn ta. Hắn đã kêu gọi những người mà hắn tuyên bố rằng hắn đã giúp đỡ trong nhiều năm qua, nói rằng họ nợ hắn ta. Khi một phi tần hỏi tại sao hắn có quá nhiều áo giáp, gươm dao được giấu đi nếu không ám sát hoàng đế, hắn
===Sau Lưu Cẩn===
Vụ xử tử Lưu Cẩn, diễn ra vào năm 1510, đã làm giảm đáng kể khả năng của nhóm ảnh hưởng đến các quyết định của hoàng đế. Hệ thống được xây dựng bởi Lưu Cẩn ban cho quyền lực quan trọng đối với các hoạn quan đã nhanh chóng bị các quan triều đình tháo dỡ sau khi
Sau cái chết của Chính Đức năm [[1521]], hầu hết những thành viên còn lại của ''Bát hổ'' không còn được tân hoàng đế [[Minh Thế Tông|Gia Tĩnh]] trọng dụng. Một số quyết định về hưu, một số bị triều đình lưu đày, hoặc nếu còn trụ lại trong triều thì không còn nắm được quyền lực như trước.
|