Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Victoria của Anh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 87:
 
== Kết hôn ==
[[Tập tin:George Hayter - The Marriage of Queen victoriaVictoria, and10 PrinceFebruary Albert1840 - WGA11229.jpg|nhỏ|233x233px280px|trái|Tranh vẽ hôn lễ giữa Nữ vương Victoria và Hoàng thânPrince Albert, trongbởi ngày[[George cưới năm 1840Hayter]].]]
Mặc dù là Nữ vương, nhưng một người phụ nữ trẻ chưa lập gia đình như Victoria theo tục lệ thường phải ở với mẹ, mặc cho sự bất hòa giữa hai mẹ con do Hệ thống Kensington cộng với việc mẹ Nữ vương vẫn tiếp tục dựa dẫm vào Conroy.<ref>Longford, tr 84; Marshall, tr 52</ref> Mẹ của bà bị đưa đến một căn phòng biệt lập trong [[Cung điện Buckingham]], và Victoria thường từ chối gặp mẹ mình.<ref>Longford, tr 72; Waller, tr 353</ref> Khi Victoria phàn nàn với Melbourne rằng sự gần gũi như thế với mẹ có thể làm cho bà "dằn vặt đau khổ trong nhiều năm", Melbourne rất thông cảm nhưng ông nói rằng điều đó có thể tránh được bằng hôn nhân, cái mà Victoria gọi là một "khả năng bất ngờ" (nguyên văn: ''shocking alternative'').<ref>Woodham-Smith, tr 175</ref> Bà có vẻ lấy làm hứng thú về học thức của Albert cho vai trò tương lai của ông chính là người chồng của bà, nhưng bà kháng cự lại những nỗ lực đẩy bà vào hôn nhân.<ref>Hibbert, tr 103–104; Marshall, tr 60–66; Weintraub, tr 62</ref>
 
Bà có vẻ lấy làm hứng thú về học thức của Albert cho vai trò tương lai của ông chính là người chồng của bà, nhưng bà kháng cự lại những nỗ lực đẩy bà vào hôn nhân.<ref>Hibbert, tr 103–104; Marshall, tr 60–66; Weintraub, tr 62</ref> Victoria tiếp tục khen ngợi Albert trong chuyến viếng thăm thứ hai của ông vào tháng 10 năm 1839. Albert và Victoria đã yêu mến nhau và Nữ vương cầu hôn ông vào ngày 15 tháng 10 năm 1839, chỉ năm ngày sau khi ông đến Windsor.<ref>Hibbert, tr 107–110; St Aubyn, tr 129–132; Weintraub, tr 77–81; Woodham-Smith, tr 182–184, 187</ref> Họ đã kết hôn vào ngày [[10 tháng 2]] năm [[1840,]] tại [[Nhà thờ Hoàng gia]] của [[Cung điện St. Jame]], Luân Đôn. Bà dành cả buổi tối sau lễ cưới của họ nằm trên giường ngủ trong cơn nhức đầu, nhưng vẫn kịp viết một cách đê mê trong cuốn nhật ký của chính bà:<blockquote>''Ta CHƯA BAO GIỜ, CHƯA BAO GIỜ có một buổi tối như thế này!!! Albert YÊU DẤU YÊU DẤU NHẤT NHẤT CỦA TA... tình yêu và tình cảm quá mức anh trao cho ta nặng trĩu tình yêu và hạnh phúc mà ta không bao giờ có thể ''hi vọng'' được cảm nhận như thế trước đây! Anh siết chặt ta trong cánh tay của anh ấy, và chúng ta đã hôn nhau lần nữa và lần nữa! Vẻ đẹp của anh, sự ngọt ngào và lịch lãm của anh - thật sự ta không bao giờ có thể cảm ơn đủ khi có một ''Người chồng''!... để có thể được gọi bằng những cái tên âu yếm, ta chưa bao nghe ai gọi ta như thế bao giờ - là niềm hạnh phúc và xa hơn là niềm tin! Ôi! Đây là ngày hạnh phúc nhất trong đời ta!''<ref>Hibbert, tr 123; Longford, tr 143; Woodham-Smith, tr 205</ref></blockquote>

Sau khi kết hôn, Prince Albert trở thành một cố vấn chính trị quan trọng đồng thời là người bạn đời của Nữ vương, thế chỗ cho Huân tước Melbourne vốn là một nhân vật có ảnh hướng lớn lao trong nửa đầu đời của Nữ vương.<ref>St Aubyn, tr 151</ref> Mẹ của Victoria đã bị đuổi ra khỏi cung điện đến Nhà Ingestre tại [[Quảng trường Belgrave]]. Sau khi [[Công chúa Augusta Sophia của Anh|Vương nữ Augusta]] qua đời vào năm 1840, mẹ của Victoria bị chuyển đến cả Nhà Clarence và Frogmore.<ref>Hibbert, tr 265, Woodham-Smith, tr 256</ref> Nhờ sự hòa giải của Albert mà mối quan hệ giữa hai mẹ con dần dần được cải thiện<ref>Marshall, tr 152; St Aubyn, tr 174–175; Woodham-Smith, tr 412</ref>
[[Tập tin:Edward Oxford shoots at H. M. the Queen, 1840.jpg|nhỏ|Tranh in thạch đương đại vẽ cảnh [[Edward Oxford]] đang cố ám sát Victoria vào năm 1840]]
Trong thời gian Victoria mang thai đứa con đầu tiên vào năm 1840, trong những tháng đầu tiên kết hôn, [[Edward Oxford]] lúc đó mới mười tám tuổi đã cố gắng ám sát bà khi bà đang ngồi xe ngựa với Hoàng tử Albert trên đường đến thăm mẹ. Oxford đã bắn hai phát súng, nhưng cả hai lần đều không trúng. Hắn ta đã bị gán cho tội danh phản quốc, nhưng lại được trắng án vì người ta cho rằng hắn bị điên.<ref>Hibbert, tr 421–422; St Aubyn, tr 160–161</ref> Hậu quả trực tiếp của cuộc tấn công chính là sự nổi tiếng của Victoria ngày càng cao, giảm thiểu những sự bất bình bấy lâu trong vụ việc của thị nữ Hastings và cuộc khủng hoảng giường ngủ.<ref>Woodham-Smith, tr 213</ref> Con gái của bà cũng tên là Victoria, sinh vào ngày 21 tháng 11 năm 1840. Nữ vương ghét việc mang thai,<ref>Hibbert, tr 130; Longford, tr 154; Marshall, tr 122; St Aubyn, tr 159; Woodham-Smith, tr 220</ref> bà chán ghét việc cho con bú,<ref>Hibbert, tr 149; St Aubyn, tr 169</ref> và nghĩ rằng những đứa bé mới sinh đều xấu xí.<ref>Hibbert, tr 149; Longford, tr 154; Marshall, tr 123; Waller, tr 377</ref> Tuy vậy, bà và Albert tiếp tục có thêm 8 đứa con.