Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Minh Vũ Tông”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 51:
== Tiểu sử ==
[[Tập tin:MingWuzong1.jpg|nhỏ|Minh Vũ Tông Chính Đức hoàng đế Chu Hậu Chiếu]]▼
Tên thật của ông là '''Chu Hậu Chiếu''' (朱厚照), sinh ngày [[26 tháng 10]] năm [[1491]] tại [[Cố Cung (Bắc Kinh)|Tử Cấm Thành]], là con trưởng của [[Minh Hiếu Tông]] Hoằng Trị Đế và [[Hiếu Thành Kính hoàng hậu|Hiếu Thành Kính Hoàng hậu]] Trương thị. Ông có 1 em trai là [[Chu Hậu Vĩ]] (朱厚煒) và 1 em gái là [[Thái Khang công chúa|Thái Khang Công chúa]] (太康公主), nhưng cả hai đều qua đời khi còn rất nhỏ, vì vậy ông là người con duy nhất trưởng thành của Hiếu Tông và Trương Hoàng hậu.
Năm [[1493]], ông được phụ hoàng lập làm [[Hoàng thái tử]] khi chỉ mới 2 tuổi. Chu Hậu Chiếu có bản chất thông minh nhưng lại ham chơi lêu lổng. Ông thích cưỡi ngựa bắn cung, hay chơi đùa với các [[hoạn quan]], đôi khi nghĩ ra nhiều trò
Năm [[1505]], ngày [[8 tháng 6]], Minh Hiếu Tông qua đời, thái tử Chu Hậu Chiếu lên kế vị, đổi niên hiệu là '''Chính Đức'''. Khi đó, ông vừa 14 tuổi.
Hàng 60 ⟶ 59:
== Trị vì ==
=== Chìm đắm trong Báo phòng, hoạn quan lộng quyền ===
Lúc mới lên ngôi, mặc dù ban đầu Vũ Tông vẫn có những nỗ lực ổn định chính sự để tiếp tục duy trì sự thịnh trị mà
Tuy [[File:Yan Miao - western stele pavilion - Zhengde 4 - P1050419.JPG|thumb|left|Tấm bia tưởng nhớ đến việc cải tạo Đền thờ [[Nhan Hồi]] ở [[Khúc Phụ]], [[1509]] (năm Chính Đức thứ 4)]]
Hàng 67 ⟶ 68:
Chính Đức đế dần trở nên nổi tiếng vì các hành động trẻ con cũng như lạm dụng quyền lực. Ví dụ, ông từng cho làm một khu [[chợ]] trong cung điện, ra lệnh cho quan, binh lính và đầy tớ ăn mặc và hành động như người bán hàng. Trong khi đó, hoàng đế đóng giả làm khách hàng. Bất kỳ người nào không muốn tham gia, đặc biệt là quan lại (những người coi đây là hành động xúc phạm), sẽ bị trừng phạt hoặc bãi nhiệm<ref>https://soha.vn/hon-quan-minh-trieu-xay-ky-vien-trong-cung-o-ue-ca-trieu-dinh-20161019142250972.htm</ref>.
Cạnh ông có 8 [[hoạn quan]] hầu cận, hầu hạ cưỡi ngựa, đánh cầu, đuổi hươu, [[săn thỏ]]. Tên đứng đầu là [[Lưu Cẩn]] (刘瑾), những người còn lại là [[Trương Vĩnh]], Mã Vĩnh Thành, Cốc Đại Dụng, Ngụy Bân, Khâu Tụ, Cao Phượng, La Tường. Minh Vũ Tông chỉ ham chơi, thấy bọn Lưu Cẩn luôn chiều theo ý mình nên rất quý chuộng.
▲[[Tập tin:MingWuzong1.jpg|nhỏ|Minh Vũ Tông Chính Đức hoàng đế Chu Hậu Chiếu]]
Nhưng việc làm của Vũ Tông khiến các triều thần vô cùng thất vọng. Đại học sỹ [[Lưu Kiện]] và một số đại thần ba bộ Lại, Hộ, Binh khuyên can Vũ Tông trừ bỏ tám con hổ dữ đó. Bọn Lưu Cẩn được tin, liền khóc lóc với Vũ Tông. Minh Vũ Tông không những không nghe lời can gián, mà còn thăng Lưu Cẩn lên chức Tư lễ giám và cho 2 tên đồng đảng của Lưu Cẩn làm đề đốc ''Đông xưởng'' và ''Tây xưởng''. Nắm quyền lớn trong tay, Lưu Cẩn liền tập hợp các đại thần, bắt quỳ trước Kim Thủy Kiều, công bố ghép tội một loạt đại thần là "gian đảng" và đuổi khỏi triều đình. Tháng 4 năm [[1506]], Binh bộ Thượng thư [[Lưu Đại Hạ]] vì khuyên can nên bị cách chức; một tháng sau Lại bộ thượng thư [[Mã Văn Thăng]] cũng bị cách chức, thay vào đó là hoạn quan Tiêu Phương. Đến giữa tháng 10 năm đó, đại học sỹ [[Lưu Kiện]], [[Tạ Di]], [[Lý Đông Dương]] và Hộ bộ Thượng thư [[Hàn Văn]] âm mưu trừ bỏ Lưu Cẩn nhưng không thành, cả ba người Lưu, Tạ và Hàn đều bị cách chức, duy chỉ có Lý Đông Dương do có thái độ mềm mỏng nên được giữ lại. Lúc này Lưu Cẩn đã nắm giữ chức Tư lễ giám kiêm Đốc đoàn doanh, quyền lực mỗi lúc một lớn.
Hàng 89 ⟶ 90:
Dương Nhất Thanh nói: ''"Ngài cũng là thân tín của hoàng thượng. Lần này khải hoàn về kinh, hoàng thượng nhất định sẽ triệu kiến ngài. Nhân dịp đó, ngài tâu rõ nguyên nhân khiến Chu Chí Phiên mưu phản, nhất định hoàng thượng sẽ giết Lưu Cẩn. Đại sự mà thành công thì tên tuổi của ngài sẽ lưu truyền hậu thế".''
Trương Vĩnh vốn có hiềm khích với Lưu Cẩn, nay được Dương Nhất Thanh hiến kế, liền quyết tâm thực hiện. Đến Bắc Kinh, Trương Vĩnh ngay trong đêm vào gặp Vũ Tông, tố cáo Lưu Cẩn mưu phản. Minh Vũ Tông liền hạ lệnh cho cấm quân đến bắt Lưu Cẩn. Lưu Cẩn không phòng bị gì, đang ngủ say, bị cấm quân xông vào trói lại, đưa vào nhà lao. Minh Vũ Tông sai cấm quân đến khám xét và tịch thu gia sản của Lưu Cẩn, phát hiện được 24 vạn nén vàng, 5 triệu nén bạc và vô số ngọc ngà châu báu. Ngoài ra, còn khám xét thấy long bào, đai ngọc, khôi giáp, vũ khí. Minh Vũ Tông lúc đó mới giật mình,
Lưu Cẩn tuy đã bị giết, nhưng tình trạng ngu tối hủ bại của Vũ Tông đã nghiêm trọng tới mức không thể nào sửa được. Sau khi giết Lưu Cẩn, ông ta lại sùng bái một võ quan là [[Giang Bân]] (江彬). Giang Bân xúi giục hoàng đế, nhiều lần rời Bắc Kinh lên tìm thú vui chơi nhiều tháng liền ở Tuyên Phủ (nay là [[Tuyên Hóa, Trương Gia Khẩu|Tuyên Hóa]], [[Hà Bắc (Trung Quốc)|Hà Bắc]]), [[Xương Bình]], [[Mật Vân]]; có lúc vua đi xa hơn, băng qua [[Cư Dung quan]], ngao du tới [[Đại Đồng, Sơn Tây|Đại Đồng]]. Trong mỗi chuyến đi như thế, Giang Bân và binh lính đã tìm kiếm rất nhiều con gái đẹp cho hoàng đế bất chấp họ là con nhà quan hay nhà dân, đã kết hôn hay chưa. Vũ Tông cũng để mọi quyền quân sự, chính trị cho Giang Bân giải quyết. Giang Bân vì vậy tha hồ tham nhũng, đòi hối lộ, bài xích người tốt.<ref name=":0" />
Hàng 95 ⟶ 96:
=== Khởi nghĩa nông dân ===
Hoàng đế bỏ bê chính sự, đất đai tập trung cao độ vào tay địa chủ,
===Cải cách thuế===
Sau khi đàn áp thành công các cuộc khởi nghĩa nông dân, Minh Vũ Tông quyết định tiến hành cải cách [[thuế]] để xoa dịu mâu thuẫn xã hội. Trong tám năm kế tiếp kể từ năm Chính Đức thứ 8 (1513), những chính sách cải cách thuế ở [[Giang Nam]] của triều đình đã giảm bớt gánh nặng cho người dân địa phương ở phía nam [[sông Dương Tử]]. Hơn nữa, kể từ cuối thời Hoằng Trị đế, khu vực Giang Nam đã bị truy thu với chính quyền trung ương trong một thập kỷ. Chỉ mất hai năm sau đợt cải cách, tất cả đã được thu đủ.
=== Trận Ứng Châu và cuộc nổi dậy Chu Thần Hào ===
Năm [[1517]], vua [[Mông Cổ]] là [[Dayan Khan]] đem quân quấy rối vùng [[Dương Cao]], [[Sơn Tây]]. Minh Vũ Tông tự mình là tổng chỉ huy và đem quân dẹp loạn, cùng vũ tướng [[Giang Bân]] cầm quân, đại thắng. Sử gọi là ''Ứng Châu đại tiệp'' (应州大捷). Trong một thời gian dài sau trận chiến này, quân Mông Cổ đã không còn xâm phạm vào lãnh thổ nhà Minh.
Năm [[1519]], Ninh vương [[Chu Thần Hào]] (稱宸濠) [[nổi
Sau khi đàn áp cuộc khởi nghĩa của Chu Thần Hào, Minh Vũ Tông lại nhân đó đi tuần du ở vùng [[Giang Nam]]. Ông mải mê săn bắn, tiệc tùng, thưởng ngoạn, không còn màng đến chính sự.
===Tai họa bí ẩn===
Hàng 125 ⟶ 124:
===Quan hệ với châu Âu===
Những cuộc tiếp xúc trực tiếp đầu tiên giữa [[châu Âu]] với [[Trung Quốc]] diễn ra dưới triều đại của Vũ Tông. Trong một số nhiệm vụ ban đầu do Afonso de Albuquerque của [[Malacca thuộc Bồ Đào Nha]] ủy nhiệm, các nhà thám hiểm [[người Bồ Đào Nha]],
[[File:Retrato de Afonso de Albuquerque (após 1545) - Autor desconhecido.png|thumb|right|Afonso de Albuquerque, người đã ủy thác các liên doanh hàng hải châu Âu trực tiếp đầu tiên đến Trung Quốc từ [[Malacca thuộc Bồ Đào Nha]].]]
Một trong những kỹ năng tiên tiến nhất của Chính Đức đế là khả năng học ngoại ngữ rất tốt của ông. Ví dụ, khi biết sắp có sứ giả Bồ Đào Nha đến trình diện, ông đã học [[tiếng Bồ Đào Nha]] trong một thời gian rất ngắn và thậm chí sau đó có thể tự nói chuyện với người Bồ Đào Nha<ref>http://wenhua.qulishi.com/news/201508/42709.html</ref>.
Hàng 131 ⟶ 130:
[[Vương quốc Malacca]] của [[Mã Lai]] là một quốc gia phụ lưu và là đồng minh của nhà Minh. Khi Bồ Đào Nha chinh phục Malacca vào năm [[1511]] và có hành động tàn ác chống lại Vương quốc Mã Lai, triều đình nhà Minh đã đáp trả bằng vũ lực bạo lực chống lại Bồ Đào Nha.
Nhà Minh đã bỏ tù và xử tử nhiều sứ giả Bồ Đào Nha sau khi tra tấn họ tại Quảng Châu.
Do Quốc vương Malacca khiếu nại về cuộc xâm lược của Bồ Đào Nha với Chính Đức đế, người Bồ Đào Nha đã được chào đón
Nhà Minh đã đánh bại một hạm đội Bồ Đào Nha vào năm 1521 trong trận ''hải chiến Đồn Môn'', giết chết và bắt giữ rất nhiều người Bồ Đào Nha đến nỗi người Bồ Đào Nha phải từ bỏ đàn em của họ và rút lui chỉ với ba tàu, chỉ trốn thoát trở lại Malacca
Nhà Minh đã bắt giữ con tin là một sứ giả Bồ Đào Nha và sử dụng như một con bài mặc cả để yêu cầu người Bồ Đào Nha khôi phục vị vua Malacca (vua) bị phế truất lên ngai vàng. Ngoài ra triều đình đã tiến hành xử tử một số người Bồ Đào Nha bằng cách đánh đập và bóp cổ họ, và tra tấn những người còn lại. Các tù nhân Bồ Đào Nha khác bị đưa vào xích sắt và bị giam trong tù. Nhà Minh đã tịch thu toàn bộ tài sản và hàng hóa của Bồ Đào Nha trong quyền sở hữu của sứ giả Pires.
Hàng 146 ⟶ 145:
==Nhận định==
[[File:山西应县木塔明万历匾额.JPG|thumb|250px|Bức thư pháp của Chính Đức đế viết 4 chữ 天下奇觀 (Thiên hạ kỳ quan) ở tháp Thích Ca chùa Phật Cung.]]
Theo tường thuật của một số
Một số nhà sử học hiện đại đã xem thời kỳ nắm quyền của ông đã xuất hiện những hiện tượng mới và tranh luận rằng hành động của ông cùng với những người kế vị của ông như [[Minh Thần Tông]] sau này là một phản ứng trực tiếp đối với sự bế tắc quan liêu ảnh hưởng đến triều đại nhà Minh trong giai đoạn nửa sau. Các hoàng đế rất hạn chế trong những quyết định chính sách của họ và không thể thực hiện bất kỳ cải cách hiệu quả lâu dài nào khi đang có sở thích cá nhân rõ ràng, trong khi họ phải liên tục đối mặt với những áp lực
== Gia quyến ==
Hàng 166 ⟶ 165:
==Xem thêm==
* [[Minh Hiếu Tông]]
* ''[[Bát hổ]]''
* [[Khởi nghĩa An Hóa vương|An Hóa vương chi loạn]]
* [[Lưu Cẩn]]
* [[Dương Nhất Thanh]]
* [[Giang Bân]]
* [[
* [[Ứng Châu đại tiệp]]
* [[Thần Hào chi loạn]]
|