Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Minh Vũ Tông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 104:
Năm [[1517]], vua [[Mông Cổ]] là [[Dayan Khan]] đem quân quấy rối vùng [[Dương Cao]], [[Sơn Tây]]. Minh Vũ Tông tự mình là tổng chỉ huy và đem quân dẹp loạn, cùng vũ tướng [[Giang Bân]] cầm quân, đại thắng. Sử gọi là ''Ứng Châu đại tiệp'' (应州大捷). Trong một thời gian dài sau trận chiến này, quân Mông Cổ đã không còn xâm phạm vào lãnh thổ nhà Minh.
 
Năm [[1519]], Ninh vương [[Chu Thần Hào]] (稱宸濠) [[nổi loạn]] ở [[Nam Xương]], [[Giang Tây]], sử gọi là ''[[Khởi nghĩa Ninh vương|Ninh vương chi loạn]]'' (寧王之亂) hay ''Thần Hào chi loạn'' (宸濠之乱). Minh Vũ Tông đã tự phong cho mình là ''Uy Vũ Đại tướng quân'', tựđích mìnhthân đem quân đi chinh phạt Thần Hào. Khi vừa đến nơi, ông nhận được tin Tuần phủ Nam Cám [[Vương Dương Minh]] đã dẹp yên cuộc [[nổi loạn]] và bắt sống được Chu Thần Hào. Nhận thấy sự thất vọng của Vũ Tông vì không được tự mình bắt được Thần Hào, đám Giang Bân đề xuất thả hắn ra và hoàng đế tự đem quân đuổi theo bắt lại để tỏ rõ uy thế của mình. Sau khi Ninh vương được áp giải đến, Vũ Tông định giết ngay nhưng Vương Dương Minh và các triều thần khuyên can, nên ông phải tạm thời bắt hắn ta làm tù binh. Vào tháng 1 năm 1521, Vũ Tông quyết định bức tử Chu Thần Hào tại [[Thông Châu]], một sự kiện đã được một sứ giả của Bồ Đào Nha ghi lại ngay trên lãnh thổ Trung Quốc.
 
Sau khi đàn áp cuộc khởi nghĩa của Chu Thần Hào, Minh Vũ Tông lại nhân đó đi tuần du ở vùng [[Giang Nam]]. Ông mải mê săn bắn, tiệc tùng, thưởng ngoạn, không còn màng đến chính sự.