Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hiếu Uyên Cảnh Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 27:
Năm Cảnh Thái thứ 3 ([[1452]]), Đại Tông muốn phế ngôi Thái tử [[Minh Hiến Tông|Chu Kiến Thâm]], trưởng tử của Anh Tông, hòng lập Hoàng tử của mình là [[Chu Kiến Tế]] (con của [[Hàng hoàng hậu|Hàng Quý phi]]) lên thay. Biết được chuyện đó, Uông hoàng hậu kịch liệt phản đối. Việc này khiến Đại Tông phẫn nộ, ra chỉ phế truất Uông hậu. Hàng phi được lập làm Hoàng hậu thay thế.
 
Năm Thiên Thuận nguyên niên ([[1457]]), xảy ra [[Đoạt môn chi biến]] (奪門之變), Minh Anh Tông phục vị, giáng Đại Tông trở về vị trí Thành vương, còn Uông thị được cải phong làm Thành vương phi như cũ. Cùng năm đó, Thành vương qua đời, các thị thiếp của Thành vương như Đường thị đều bị bắt [[tuẫn táng]]. Minh Anh Tông bàn việc có nên bắt Uông thị tuẫn táng cùng Thành vương hay không, đại thần [[Lý Hiền (nhà Minh)|Lý Hiền]] (李贤) không tán đồng, nói rằng: [''"Phi đã bị u phế truất, lại còn hai con gái nhỏ, nên thương xót"'']. Do đó Uông thị may mắn không phải chịu cảnh tuẫn táng<ref>《明史·卷一百一十三·列傳第一·后妃一》: 英宗復位,削皇后號,毀所葬陵,而后仍稱郕王妃。景帝崩,英宗以其後宮唐氏等殉,議及后。李賢曰:「妃已幽廢,況兩女幼,尤可憫。」帝乃已。</ref>.
 
Vào lúc này, Chu Kiến Thâm được phong lại làm Thái tử, biết sự việc năm xưa Uông phi bảo vệ mình, ra sức hiếu kính, nói giúp Anh Tông khiến Hoàng đế quyết định cho Uông thị dời về phủ cũ Thành vương. Bà được mẹ của Thái tử là [[Hiếu Túc Hoàng thái hậu]] Chu thị dùng lễ người nhà mà đối đãi. Một ngày, Anh Tông nhớ mình có một viên ngọc thắt đai lưng, hỏi Thái giám [[Lưu Hoàn]]: [''"Ta nhớ mình có một chiếc đai lưng giắt ngọc, sao giờ lại không thấy có?"''], thì Lưu Hoàn tấu lại nó đã bị Uông phi cầm đi. Nghe thế, Anh Tông sai người đến đòi, Uông phi giận, đập vỡ ngọc trên đai lưng mà nói: [''"Làm Thiên tử 7 năm, phu quân của ta còn không xứng sở hữu vài miếng ngọc sao?!"'']. Anh Tông nghe lại cực giận giữ, tra ra thì biết khi Uông phi dọn ra khỏi cung cũng đã mang khá nhiều vật phẩm, lệnh phải thu hồi<ref>《明史·卷一百一十三·列傳第一·后妃一》​​: 憲宗復立為太子,雅知后不欲廢立,事之甚恭。因為帝言,遷之外王府,得盡攜宮中所有而出。與周太后相得甚歡,歲時入宮,敘家人禮。然性剛執。一日,英宗問太監劉桓曰:「記有玉玲瓏繫腰,今何在?」桓言當在妃所。英宗命索之。后投諸井,對使者曰:「無之。」已而告人曰:「七年天子,不堪消受此數片玉耶!」已,有言后出所攜鉅萬計,英宗遣使檢取之,遂立盡。</ref>.