Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lê Tuân (An vương)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Besthuy (thảo luận | đóng góp)
n →‎Tiểu sử: sai tuổi, sửa từ 34 tuổi thành 30 tuổi
→‎Tiểu sử: Chính tả.
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 40:
Năm Cảnh thống thứ 7 ([[1504]]), Hiến Tông qua đời, Cao phi muốn lập An vương lên kế vị nhưng các quần thần quyết lập Túc Tông. Từ đấy ông có ý oán hận, đổi hết tính xưa, thờ mẹ rất hiếu thảo. Bấy giờ Túc Tông mất sớm, trong triều lục đục chọn người kế vị. [[Nguyễn Kính phi]] và [[Nguyễn Nhữ Vy]] mưu việc trong cung, lừa [[Trường Lạc hoàng hậu|Huy Gia Thái hoàng thái hậu]] ra khỏi Đông Kinh, lập em trai thứ của ông là Lê Tuấn lên kế vị, tức [[Lê Uy Mục]].
 
Dưới đời Uy Mục Đế, [[ngoại thích]] hoànghoành hành, chính trị suy đồi. Hoàng đế lại có tính thích giết người, giết chết Thái hoàng thái hậu vì không chịu lập mình, lại giết cung nhân hầu hạ xung quanh, nghe lời xu nịnh tàn sát người tông thất. An vương Tuân tự biết mình là con trưởng, hết sức cẩn thận giấu mình. Lúc đấy người trong họ có người bị giam, có người bị giết, riêng An vương không bị nghi kị. Về sau hoàng đế [[Lê Tương Dực]] lật đổ Uy Mục, lập lại sự thịnh trị của họ Lê.
 
Ngày [[20 tháng 9]], năm Hồng Thuận thứ 4 ([[1512]]), An vương Tuân qua đời, thọ 30 tuổi, được truy tặng làm ''An Đại vương'' (安大王), an táng ở quê mẹ là xã Biện Hạ, tôn làm ''Phúc thần''. Về sau, nhiều lần dân làng gặp tai họa, phúc thần đã giúp quan quân đánh bại [[Nhà Mạc]] mà khôi phục Đông Kinh.