Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Hiến pháp Philippines”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 4:
Sau Cách mạng dân quyền Tổng thống Corazon Aquino có ba lựa chọn: khôi phục Hiến pháp 1935, tu chính Hiến pháp 1973 hay thành lập Hiến pháp mới. Bà Aquino quyết định làm quốc hiến mới và ban hành Bố cáo số 3 ngày 25 tháng 3 năm 1986 bãi bỏ nhiều điều khoản của Hiến pháp 1973; Quốc hội nhất viện, Thủ tướng và quyền lập pháp của Tổng thống đều bị phế chỉ. Hiến pháp 1973 sau tu chính còn gọi là Hiến pháp tự do chỉ là quốc hiến lâm thời bảo đảm dân chủ, tự do tới khi hiến pháp lâu dài ban hành.<ref>{{Chú thích web|url=http://chanrobles.com/aquinoproclamationo3.htm#.XjyXvWhKjDd|tựa đề=Hiến pháp lâm thời Phi Luật Tân 1986|tác giả=|họ=|tên=|ngày=|website=|url lưu trữ=|ngày lưu trữ=|url hỏng=|ngày truy cập=}}</ref>
 
Ủy ban lập hiến bao gồm 48 thành viên thuộc về nhiều khía cạnh của xã hội do bà Aquino bổ nhiệm, các thành viên bao gồm tiền Nghị viên hạHạ nghị viện, tiền Đại pháp quan, chủ giáo và nhà hoạt động chính trị. Ủy ban lựa chọn Cecilia Munoz-Palma là tiền Đại pháp quan làm Chủ tịch. Nhiều vấn đề bàn bạc ở cuộc họp ủy ban bao gồm chính thể, tử hình, cơ địa quân sự nước Mỹ ở Clark, Subic và chính sách kinh tế.
 
Quốc hiến thành lập ba quyền là quyền hành chính, quyền lập pháp và quyền tư pháp. Chính phủ do Tổng thống lãnh đạo với các Bộ trưởng do Tổng thống bổ nhiệm nhưng có nhiều quyền hạn để bảo vệ quốc gia trong trường hợp luật giới nghiêm, Tổng thống có quyền tuyên bố giới nghiêm nhưng tuyên bố vô hiệu sau 60 ngày và Quốc hội có thê phủ quyết tuyên bố, Tòa án tối cao có thể xem xét nó.
 
Quyền lập pháp giao phó cho Quốc hội bao gồm Hạ nghị viện và Thượng nghị viện. Thượng nghị viện bao gồm 24 Thượng nghị sĩ, Hạ nghị viên bao gồm các DânHạ biểunghị sĩ.
 
Quyền tư pháp giao phó cho Tòa án tối cao và các tòa dưới do pháp định. Tòa án tối cao có quyền xem xét tính hợp hiến của pháp luật, điều ước, nghị định và quản lí các tòa dưới.