Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đội tuyển bóng đá quốc gia Pháp”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 63:
Trong hơn một thế kỷ qua, đội tuyển Pháp đã vượt qua những thất thường trong giai đoạn đầu tiên của mình để ổn định và thành công. Họ đã sản sinh ra 3 thế hệ vàng lớn vào những năm 1950, 1980 và 1990, kết quả là đã thu được rất nhiều danh hiệu lớn. Năm [[1958]], dưới tầm ảnh hưởng của một vài cầu thủ, đặc biệt là [[Raymond Kopa]], Just Fontaine, Pháp đã kết thúc ở vị trí thứ 3 tại World Cup. Năm 1984, đội tuyển Pháp do [[Michel Platini]] làm đội trưởng đã giành chiến thắng tại Euro 1984. Họ lại thực hiện điều này thêm một lần nữa vào năm 2000, lần này dưới sự dẫn dắt của đội trưởng [[Didier Deschamps]] và danh thủ kiệt xuất [[Zinedine Zidane]]. Pháp trở thành đội tuyển quốc gia thứ bảy vô địch World Cup vào năm 1998 khi họ làm chủ nhà. Pháp đánh bại [[Đội tuyển bóng đá quốc gia Brasil|Brasil]] 3–0 trong trận chung kết. Năm 2018, tức 20 năm sau đó, họ đã lần thứ hai vô địch, bằng số lần vô địch của [[Đội tuyển bóng đá quốc gia Uruguay|Uruguay]] và [[Đội tuyển bóng đá quốc gia Argentina|Argentina,]] sau khi đánh bại [[Đội tuyển bóng đá quốc gia Croatia|Croatia]] trong trận chung kết với tỉ số 4–2. Pháp đứng đầu bảng xếp hạng FIFA lần đầu tiên trong lịch sử vào năm 2001.
Sau thất bại của đội tại [[World Cup 2010]], một cuộc tái thiết chính thức diễn ra trong liên đoàn, kết quả là Chủ tịch FFF Jean-Pierre Escalettes phải từ chức và [[Laurent Blanc]] được bổ nhiệm làm huấn luyện viên trưởng. Trong triều đại 2 năm của Blanc, lực lượng tuyển Pháp đã được thay máu mạnh mẽ với sự xuất hiện của một thế hệ vàng mới, là tiền đề quan trọng cho triều đại của huấn luyện viên [[Didier DeschampDeschamps]] gặt hái thành công sau này.
 
Pháp thường chọn [[Stade de France]] ở ngoại ô [[Paris]] làm sân nhà từ năm 1998. Đối thủ truyền kiếp của Pháp là nước láng giềng [[đội tuyển bóng đá quốc gia Ý|Ý]], nhưng họ cũng có nhiều cạnh tranh trong quá khứ với [[đội tuyển bóng đá quốc gia Bỉ|Bỉ]][[đội tuyển bóng đá quốc gia Anh|Anh]] vào thời kì đầu và với [[đội tuyển bóng đá quốc gia Đức|Đức]] vào những năm 1980.
 
== Lịch sử ==
Dòng 109:
Để thay đổi một đội tuyển Pháp rệu rã, Jacquet thẳng tay loại bỏ nhiều cựu binh để nhường chỗ cho các tuyển thủ trẻ, tiêu biểu là [[Zinedine Zidane]]. Đội đã lọt tới trận bán kết của UEFA Euro 1996, nơi họ bị thua 6-5 trên chấm phạt đền trước Cộng hòa Séc. Trong giải đấu lớn tiếp theo tại World Cup 1998, Jacquet đã dẫn dắt Pháp đến vinh quang khi đánh bại Brasil 3-0 trong trận chung kết tại Stade de France. Jacquet rút lui sau chiến thắng tại World Cup và đã được kế tục thành công bởi trợ lý [[Roger Lemerre]], người đã đưa Pháp giành được chức vô địch châu Âu tại Euro 2000. Được dẫn dắt danh thủ Zidane, Pháp đánh bại Italia 2-1 trong trận chung kết với bàn thắng vàng của Trezeguet trong hiệp phụ. Đây là lần đầu tiên có một đội tuyển quốc gia có được cả hai chức vô địch World Cup và Euro cùng lúc kể từ khi Tây Đức làm được vào năm 1974, và đây cũng là lần đầu tiên một đội đương kim vô địch thế giới giành được chức vô địch châu Âu. Pháp đã nhảy vào vị trí số một trong xếp hạng của FIFA.
Sau khi giành được Confederation Cup vào năm 2001, Pháp đã thâu tóm đầy đủ 3 danh hiệu quan trọng nhất của bóng đá thế giới. Thế hệ vàng của Pháp, ngoài sự xuất sắc của Zidane còn phải kể đến các danh thủ như [[Thierry Henry]], [[David Trezeguet]], [[Patrick Vieira]], [[Didier Deschamps]], [[Emmanuel Petit]], [[Lilian Thuram]], [[Bixente Lizarazu]], [[Laurent Blanc]], [[Youri Djorkaeff]], [[Robert Pirès]], [[Fabien Barthez]] và một số tuyển thủ khác như: [[Sylvain Wiltord]], [[Frank Leboeuf]], [[Claude Makélélé]]... Mặc dù hầu hết các cầu thủ trong đội tuyển Pháp lúc đó đều là các siêu sao hàng đầu thế giới ở vị trí của mình nhưng nhiều người chỉ trích rằng Pháp quá phụ thuộc vào tài năng tổ chức trận đấu của Zidane và khi vắng cầu thủ này, những ngôi sao khác trong đội tuyển Pháp không thể chơi kết dính và bùng nổ nữa. Minh chứng rõ nét cho điều này là tại World Cup 2002 khi Zidane bất ngờ dính chấn thương trong trận đấu tậpgiao hữu với chủ nhà Hàn Quốc trước khi giải đấu khai mạc. Pháp nhanh chóng thể hiện lối chơi rời rạc khi thiếu vắng nhạc trưởng của mình và bị loại cay đắng. HọMặc dù rơi vào bảng đấu dễ thở với những đối thủ dưới cơ là Đan Mạch, Uruguay và Senegal, Pháp kết thúc vòng bảng với chỉ 1 điểm kiếm được và không ghi được một bàn thắng nào, trở thành đội đương kim vô địch có thành tích kém cỏi nhất trong các kì World Cup. Lemerre bị sa thải và Santini lên nắm đội.
 
Sau khi giành thêm Confederation Cup vào năm 2003, Pháp lại nổi lên như là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch tại [[Euro 2004]]. Tuy nhiên, một lần nữa, sự dựa dẫndẫm quá nhiều vào Zidane khiến Pháp phải trả giá. Sau khi cứu cho Pháp khỏi thất bại trước Anh trong trận đấu đầu tiên bằng hai bàn thắng ghi liền trong 3 phút cuối trận, Zidane chẳng thể làm gì khi bị vô hiệu hóa trước lối chơi kỉ luật của các cầu thủ Hi[[đội tuyển bóng đá quốc gia Hy Lạp|Hy Lạp]] (đội sau đó vô địch) tại vòng tứ kết. Pháp thua 0-1 và trở thành cựu vương của châu Âu. Sau giải đấu, Zidane tuyên bố từ giã đội tuyển.
 
[[Jacques Santini]] từ chức huấn luyện viên và [[Raymond Domenech]] đã được chọn để thay thế ông. Pháp thi đấu chật vật ở nửa đầu vòng loại World Cup 2006. Điều này khiến Domenech đã phải thuyết phục một số một số lão tướng trở lại đội tuyển để giúp đội vượt qua vòng loại. Nghe theo lời thuyết phục này, ba cựu binh sáng giá là Zidane, Thuram và Makélélé trở lại đội tuyển và giúp Pháp cán đích tại vòng loại World Cup 2006. Trong [[World Cup 2006]], Pháp đã bất khả chiến bại ở vòng bảng tiến thẳng đến trận đấu cuối cùng của giải sau khi liên tiếp đánh bại Tây Ban Nha, Brazil, và Bồ Đào Nha. Pháp đã gặp lại Ý trong trận chung kết và hòa 1-1 sau 120 phút trước khi thua 5-3 trên chấm phạt đền.
 
=== Khủng hoảng thế hệ thời kì "hậu Zidane" ===
Trận chung kết World Cup 2006 là trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp của Zidane. Sau một thập niên tạo ảnh hưởng lớn lên lối chơi của đội tuyển Pháp, việc Zidane giã từ sự nghiệp đã tạo ra một sự hẫng hụt đối với đội bóng "Áo Lam". Dù Domenech cố gắng xây dựng một đội bóng không lệ thuộc vào một cá nhân nào nhưng đây tỏ ra là một công việc quá sức. Domenech vẫn phải tin dùng vào các cựu binh như Thuram hay Makelele để ổn định lối chơi của đội và không tin dùng nhiều cầu thủ trẻ tài năng. Mặc dù Pháp đã lọt được cả vào vòng chung kết của [[Euro 2008]][[World Cup 2010]] nhưng đó đều là những chiến dịch rất khó nhọc, đặc biệt là vòng loại World Cup 2010 khi Pháp phải nhờ đến "bàn tay bẩn" của Henry trong hiệp phụ trận đấu tranh vé vớt với [[đội tuyển bóng đá quốc gia Ireland|Ireland]] để được góp mặt tại World Cup. Trong cả hai giải đấu lớn nói trên, Pháp đều thi đấu tệ hại, thiếu gắn kết và đều bị loại ngay từ vòng bảng.
 
Đặc biệt, tại World Cup 2010, những mâu thuẫn nội bộ trong đội tuyển đã lên đến đỉnh điểm khi toàn bộ đội bóng đã bỏ một buổi tập và công khai một bức thư ngỏ để phản đối quyết định của LĐBĐ Pháp (FFF) và huấn luyện viên Domenech khi đuổi tiền đạo [[Nicolas Anelka]] về nước sau trận thua [[đội tuyển bóng đá quốc gia Mexico|Mexico]] do tiền đạo này đã chửi ông Domenech<ref>https://vnexpress.net/the-thao/anelka-bi-duoi-khoi-tuyen-phap-803908.html</ref><ref>https://vnexpress.net/the-thao/cau-thu-phap-tay-chay-tap-de-ung-ho-anelka-1153026.html</ref>. Vụ việc này đã khiến cho toàn bộ đội hình của đội tuyển Pháp dự World Cup đều bị treo giò ít nhất một trận sau đó. Triều đại của Domenech cũng kết thúc sau giải đấu này.
 
=== Nỗ lực tái thiết của Blanc ===
Dòng 132:
 
=== Triều đại Didier Deschamp và thế hệ vàng mới ===
[[Didier Deschamps]] đến với đội bóng áo lam từ năm 2012 sau khi [[Laurent Blanc]] từ chức<ref>https://vnexpress.net/the-thao/deschamps-lam-hlv-tuyen-phap-1776497.html</ref>. Ở vòng loại World Cup 2014, Pháp rơi vào bảng đấu có Tây Ban Nha và chỉ đứng nhì bảng, qua đó phải đá play-off trước Ukraine để kiếm vé dự World Cup. Đội đã để thua Ukraine 0-2 trong trận lượt đi tại [[Kiev]] và đứng trước nguy cơ lỡ hẹn với World Cup lần đầu tiên kể từ năm 1994<ref>https://vnexpress.net/bong-da/ukraine-2-0-phap-ga-trong-lam-nguy-2911027.html</ref>. Tuy nhiên Pháp đã chơi xuất thần trong trận lượt về tại [[Stade de France]] khi lội ngược dòng bằng trận thắng 3-0 để giành vé đến Brazil<ref>https://vnexpress.net/bong-da/phap-lam-nen-lich-su-sau-man-tu-thua-cua-ukraine-2912672.html</ref>.
 
Ở [[World Cup 2014]], Pháp thi đấu ấn tượng khi đứng đầu bảng Eđấu sau khi[[đội thắngtuyển Hondurasbóng 3-0đá quốc gia Honduras|Honduras]], thắng[[đội tuyển bóng đá quốc gia Thụy Sỹ|Thụy 5-2Sỹ]]hòa[[đội Ecuadortuyển 0-0bóng đá quốc gia Ecuador|Ecuador]]. Đội hạ [[đội tuyển bóng đá quốc gia Nigeria|Nigeria]] 2-0 ở vòng 2 trước khi để thua sát nút trước đội tuyển {{nft|Đức}} (đội sau đó đăng quang) với tỉ số 0-1 ở tứ kết. Hai năm sau, [[Didier Deschamps]] đã dẫn dắt đội tuyến Pháp tiến vào trận chung kết [[Euro 2016]] mà Pháp là chủ nhà trước khi để thua sát nút trước {{nft|Bồ Đào Nha}} với tỉ số 0-1 và giành được ngôi á quân. Đây là mộtnhững bước tiến quan trọng của đội để trở lại chu kỳ thành công sau nhiều năm trì trệ.
 
Pháp cũng bắt đầu trình làng một thế hệ tài năng mới quy tụ dàn cầu thủ đẳng cấp trải đều khắp các tuyến. Tại [[World Cup 2018]], họ sở hữu đội hình có giá trị chuyển nhượng đắt nhất giải - hơn 1 tỷ euro<ref>https://news.zing.vn/world-cup-2018-tuyen-phap-co-gia-tri-cao-ngat-nguong-post843777.html</ref>. Những cầu thủ nổi bật có thể kể đến như [[Antoine Griezmann]], [[Paul Pogba]], [[Raphaël Varane]], [[N'Golo Kanté]], [[Benjamin Mendy]], [[Ousmane Dembélé]] và đặc biệt là tài năng trẻ sáng giá [[Kylian Mbappé]]. Với một đội hình mạnh và đồng đều, Pháp dễ dàng đứng đầu bảng đấu có [[đội tuyển bóng đá quốc gia Đan Mạch|Đan Mạch]], [[đội tuyển bóng đá quốc gia Peru|Peru]] và [[đội tuyển bóng đá quốc gia Úc|Úc]] dù họ không bung hết sức. Ở vòng knock-out, đội vượt qua một loạt các đối thủ mạnh như [[đội tuyển bóng đá quốc gia Argentina|Argentina]], Uruguay và [[đội tuyển bóng đá quốc gia Bỉ|Bỉ]] để lọt vào chung kết gặp Croatia. Cuối cùng, Deschamp và các cầu thủ Pháp đã giành chức vô địch thế giới lần thứ hai trong lịch sử khi thắng Croatia 4–2 trong [[Trận chung kết Giải vô địch bóng đá thế giới 2018|trận chung kết]]. Bên cạnh đó ông cũng đã đi vào lịch sử với tư cách là người thứ 3 vô địch World Cup trên cương vị cầu thủ và huấn luyện viên, trước đó người đầu tiên là [[Mario Zagallo]] và người thứ 2 là [[Franz Beckenbauer]].