Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vạn lý Trường chinh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 23:
 
== Diễn biến ==
Ngày 10 tháng 10 năm 1934 bắt đầu cuộc trường chinh. Hệ thống lãnh đạo được tổ chức rất chặt chẽ. [[Otto Braun]], tư lệnh hồng quân, [[Bác Cổ]], tổng bí thư Đảng, và [[Chu Ân Lai]], chủ tịch Ủy ban Quân sự và phụ trách các vấn đề hành chánh; (Mao Trạch Đông đangkhi đó chưa mất quyền lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc<ref>Lúc này phe thân Nga đang lấn át tất cả những đảng viên không được huấn luyện tại Nga. Hai năm trước Mao Trạch Đông bị loại ra khỏi các chức vụ quân sự, chính trị và gần như đang bị giam lõng</ref>) tư lệnh phó [[Chu Đức]], giám đốc bộ chính trị Vương Gia Tường và tham mưu trưởng Lưu Bá Thừa. Hồng quân được phân làm hai lộ quân, lộ quân thứ nhất do [[Diệp Kiếm Anh]] lãnh đạo, lộ quân thứ hai do Lý Quế Nhân và Ðặng Phát chỉ huy.
[[Tập tin:Long march Mao.jpg|nhỏ|[[Mao Trạch Đông]] trong cuộc Vạn lý Trường chinh.]]
 
Tương quan lực lượng lúc bắt đầu cuộc trường chinh như sau: Hồng quân có 90.000 quân với 33,.243 khẩu súng đủ loại, trong đó có 651 súng hạng nặng, 38 khẩu moọc-chê, hai triệu băng đạn, gần ba ngàn đạn moọc-chê và gần 80 ngàn lựu đạn. [[Tưởng Giới Thạch]] huy động 100 trung đoàn, gồm khoảng từ 300 tới 400 ngàn quân để truy đuổi Hồng quân.
 
Để giữ bí mật và tránh bị quân Quốc dân đảng truy kích đoàn người ngày nghỉ đêm đi, chọn những con đường mòn, và tránh những con lộ lớn. Lúc này quân Quốc dân đảng vẫn chưa khám phá được cuộc rút lui của Hồng quân, và chưa bắt đầu cuộc truy kích, Tưởng Giới Thạch vẫn yên trí Hồng quân sắp bị tận diệt đến nơi và không còn cách nào thoát được vòng vây của quân Quốc dân đảng.
Dòng 32:
Ngày [[21 tháng 10]] năm [[1934]], Hồng quân vượt qua vòng vây đầu tiên của Quốc quân tại vùng cực nam của [[Giang Tây]]. Tại đây họ gặp một sức kháng cự yếu ớt của một đơn vị quân Quốc dân đảng. Khi biết được cuộc di chuyển của Hồng quân, Thống chế Tưởng Giới Thạch ra lệnh truy kích. Ngày [[30 tháng 10]], họ Tưởng phong sứ quân Hồ Giản của tỉnh [[Hồ Nam]] làm Tổng tư lệnh lực lượng truy kích, và yêu cầu Hồ Giản kết hợp với Sử Du và Chu Hùng Viện hai tướng thiện chiến đem 15 sư đoàn bao vây và phục kích Hồng quân tại sông [[Sông Tương|Tương Giang]].
 
Trận đánh sông [[Sông Tương|Tương Giang]] kéo dài một tuần lễ, từ ngày 25 tháng 11 đến ngày 3 tháng 12 đã mộtgây thấtra bạithiệt hại to lớn cho Hồng quân Trung Quốc. Sư đoàn Thanh niên cộng sản, Sư đoàn 34, Trung đoàn 18 của đệ tam quân và phần lớn Đệ bát quân đoàn bị quân Quốc dân đảng tiêu diệt hoàn toàn. Sư đoàn 1 có 2800 binh sĩ lúc khởi đầu cuộc Trường Chinh, nhưng khi qua sông [[Sông Tương|Tương Giang]] chỉ còn lại 1400 người. Nguyên soái [[Lưu Bá Thừa]] nhận định: ''"Mặc dầu Hồng quân vượt qua được sông [[Sông Tương|Tương Giang]], nhưng phải trả một giá quá đắt. Hơn phân nửa hồng quân bị tiêu diệt"''<ref>Khi hồng quân tới được Tuân Nghĩa một tháng sau đó thì số 90 ngàn hồng quân lúc ban đầu chỉ còn lại 30 ngàn người</ref>. Rất nhiều dụng cụ như máy chiếu điện, súng lớn, máy phát điện phải ném xuống sông [[Sông Tương|Tương Giang]]. Trận [[Sông Tương|Tương Giang]] là một trận dữ dằn và đẫm máu nhất của Hồng quân trong suốt cuộc Vạn Lý Trường Chinh<ref>Tuy nhiên trong hồi ký, tư lệnh Hồng quân [[Otto Braun]] (Lý Đức) nói rất ít về trận đánh tại sông [[Sông Tương|Tương Giang]]. Lý Ðức cho rằng mặc dầu hồng quân bị thất trận nhưng cũng nhờ trận này mà Hồng quân mạnh hơn và khả năng chiến đấu tiến hơn trước. Lý Ðức đổ lỗi cho Chu Ân Lai vì Chu Ân Lai là người soạn thảo kế hoạch rút lui, và quyết định mang theo nhiều đồ đạc nặng, do đó làm chậm trễ bước tiến của hồng quân khiến quân Quốc dân đảng đuổi kịp.</ref>.
 
Sau thảmtrận bạiđánh tại [[Sông Tương|Tương Giang]], tinh thần của quân lính rất ảm đạm,<ref>Trong cuốn Trung Quốc của Mao Trạch Đông kể rằng: Bác Cổ thường đùa nghịch với khẩu súng lục của mình, dí nó vào đầu và rồi giả vờ bóp cò.</ref> các chỉ huy hồng quân trở nên bất mãn, tức giận và mong muốn một sự thay đổi quyền lãnh đạo. Đúng lúc đó Mao Trạch Ðông trình bày một kế hoạch mới để cứu vãn 30 ngàn hồng quân khỏi bị tiêu diệt hoàn toàn. Mao đề nghị:
*Loại bỏ kế hoạch tiến thẳng 250 dặm nữa về phía bắc, vượt qua Hồ Nam để tới căn cứ của tướng [[Hạ Long]]; chuyển hướng về căn cứ của [[Trương Quốc Đào]] tại phía bắc Tứ Xuyên. Căn cứ của [[Trương Quốc Đào]] rộng đến 40 ngàn kilômet vuông, có 3 triệu rưỡi dân và 80 ngàn quân, được trang bị và huấn luyện tốt. Căn cứ này xa hơn nhiều nhưng bảo đảm được sự sống còn của Hồng quân.
*Đốt bỏ những tài liệu văn khố nặng nề đang mang theo, chôn giấu những máy móc cồng kềnh và những vũ khí thặng dư.
Dòng 41:
Ðề nghị của Mao được chấp thuận, đây là một chuyển hướng quan trọng cho sự thành công của cuộc Vạn Lý Trường Chinh.
[[Tập tin:ZunyiMeeting.jpg|nhỏ|phải|200px|Nơi diễn ra Đại hội Tuân Nghĩa]]
Ngày [[7 tháng 1]] năm 1935, Hồng quân chiếm [[Tuân Nghĩa]], một thị trấn cực bắc của [[Quý Châu]]. Tại Tuân Nghĩa, Bộ Chính trị triệu tập một cuộc đại hội mở rộng. Trong đại hội, quyền lãnh đạo đảng và quân đội của [[Otto Braun|Lý Đức]] và [[Bác Cổ]] bị chống đối một cách quyết liệt. Kết quả hội nghị là [[Trương Văn Thiên]] (tức Lạc Phủ) lên làm Tổng Bí thư, Bộ Chính trị gồm: Trương Văn Thiên, Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Bác Cổ, Hạng Anh, phenhóm thân Nga mất quyền lãnh đạo, quyền hành thực tế vào tay Mao Trạch Đông.
 
[[Tập tin:Tiger Leaping Gorge.jpg|trái|nhỏ|250px|Đại Tuyết Sơn tỉnh Vân Nam, trên đường Vạn lý Trường chinh]]