Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cách mạng Tháng Mười”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thông tin bịa đăt, tôi tải sách từ đường link về đọc, trang 385 làm gì có đoạn này
Dòng 103:
Đó là những nguyên tắc pháp lý quan trọng về vấn đề dân tộc. Nhà nước Xô viết đã tán thành quyền tách ra độc lập của Phần Lan, Ba Lan, xóa bỏ mọi hiệp ước bất bình đẳng của Chính phủ Nga hoàng trước đây đối với Thổ Nhĩ Kì, Ba Tư (Iran) và các nước khác.
 
Không lâu sau khi cách mạng Tháng Mười Nga giành được thắng lợi, cuộc bầu cử Quốc hội lập hiến toàn Nga được tổ chức vào ngày 25 tháng 11 năm 1917. Khoảng 47 triệu cử tri Nga đã tham gia bỏ phiếu trong cuộc cuộc bầu cử lớn nhất trong lịch sử nước Nga tính đến thời điểm đó. Lenin tin chắc rằng Đảng Bolshevik của ông có thể dễ dàng giành thắng lợi trong cuộc bầu cử này, thế nhưng kết quả là ngược lại: Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng (SR) mới là đảng nhận được số phiếu bầu cao nhất (40,3% tổng số phiếu), qua đó dành được 324 ghế trong Quốc hội. Đảng Bolshevik xếp ở vị trí thứ hai với 23,29% số phiếu bầu, qua đó chỉ dành được 183 ghế trong Quốc hội <ref>http://www.ijors.net/issue6_2_2017/pdf/__www.ijors.net_issue6_2_2017_article_2_francis.pdf</ref> David Shub cho rằng: "''Nhân dân Nga, trong cuộc bầu cử tự do lớn nhất trong lịch sử của họ, đã bỏ phiếu cho những người chủ nghĩa xã hội dân chủ ôn hòa chống lại giai cấp tư sản và chống lại cả Lenin''" <ref>[http://abelo.zlibcdn.com/dtoken/07809136d0d490154883ca7ab664cd01/Lenin_by_David_Shub)_3596172_(z-lib.org).pdf David Shub, ''Lenin'' (1948), trang 385] Trích đoạn (bằng tiếng Ý): ''II popolo russo avera votato, nelle elezizoni più libere che la sua storia ricordi, per un socialismo democratico moderato contro Lenin e contro la borghesia''</ref> Đảng Bolshevik đã phản đối tính hợp pháp của Quốc hội lập hiến, bởi thực tế là danh sách ứng cử của Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng đã được lập ra trướcvào khitháng những10/1917, nhưng các thành viên cánh hữu của Đảng này (vốn ủng hộ liên minh với Đảng Bolshevik) đã tách ra thành một đảng riêng biệt ngay trướcsau khicuộc bầu cử với tên gọi Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng cánh hữu. Nếu Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng cánh hữu được ứng cử riêng rẽ thì liên minh giữa họ và Đảng Bolshevik đã giành được đa số phiếu.<ref name=Smith2017>{{cite book|author=Stephen Anthony Smith|title=Russia in Revolution: An Empire in Crisis, 1890 to 1928|url=https://books.google.com/books?id=_4SuDQAAQBAJ|year=2017|publisher=Oxford University Press|isbn=978-0-19-873482-6|page=155}}</ref> Do sự nhập nhằng này, Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng đã chiếm được luôn những phiếu bầu cho các đại biểu cánh hữu trong đảng, vốn đã tách ra và không còn ở cùng đảng với họ nữa<ref>Sheila Fitzpatrick, Cuộc cách mạng Nga , Oxford: Nhà XB Đại học Oxford (2008), tr. 66</ref> Vì thực tế này, Lenin đề nghị thực hiện cuộc bầu cử mới nhằm thể hiện tốt hơn ý chí hiện tại của người dân, nhưng bị Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng từ chối<ref>Christopher Read, Lenin: Một cuộc đời cách mạng , Abingdon: Routledge 2005, trang 192</ref>
 
Ngày 5-1-1918, Quốc hội lập hiến khai mạc tại Pêtrôgrát. Với thành phần đa số (324 ghế) là các đại biểu thuộc đảng Xã hội chủ nghĩa Cách mạng, Quốc hội lập hiến tuyên bố không thừa nhận Chính quyền Xô viết cũng như mọi sắc lệnh đã ban hành, và cũng từ chối không thông qua bản ''“Tuyên ngôn về quyền lợi của nhân dân lao động và bị bóc lột”'' do Ban chấp hành Xô viết toàn Nga công bố<ref>http://tulieuvankien.dangcongsan.vn/ho-so-su-kien-nhan-chung/su-kien-va-nhan-chung/cuoc-cach-mang-xa-hoi-chu-nghia-thang-muoi-nga-nam-1917-3320</ref>. Đảng Xã hội chủ nghĩa cách mạng cũng tuyên bố không chấp nhận việc Đảng Bolshevik chủ trương đàm phán hòa bình nhằm rút nước Nga khỏi [[Thế chiến I]]<ref name="D'Agostino2011" />.
 
Cùng với sự hậu thuẫn mạnh mẽ của một số công nhân ở hai thành phố lớn là Petrograd và Moskva, Đảng Bolshevik đã sử dụng lực lượng Cận vệ đỏ buộc cuộc họp lần thứ nhất của Quốc hội lập hiến phải ngừng lại ngày 19 tháng 1. Những người Bolshevik đã lập ra một tổ chức thay thế Quốc hội lập hiến, Đại hội Xô viết thứ ba, cho phép họ và các đồng minh có được hơn 90% số ghế (mà không thông qua bầu cử toàn dân).
 
Ngày 10/1/1918, Đại hội Xô viết toàn Nga lần thứ III đã khai mạc. Đại hội quyết định hợp nhất các Xô viết đại biểu nông dân với Xô viết đại biểu công nhân và binh lính, thông qua bản ''"Tuyên ngôn về quyền lợi của nhân dân lao động và bị bóc lột"''. Tuyên ngôn đã trở thành cơ sở cho bản Hiến pháp đầu tiên của nước Nga Xô viết, được thông qua vào tháng 7-1918. Đại hội đã thông qua quyết định lịch sử cải tổ nước Cộng hòa Xô viết Nga thành [[Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Liên bang Nga|Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết Liên bang Nga]], trên cơ sở liên minh tự nguyện giữa các dân tộc ở nước Nga.