Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kinh tế chính trị”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{Khóa|small=yes}}
{{TOCright}}
 
[[Tập tin:Rousseau - Discours sur l'oeconomie politique, 1758 - 5884558.tif|thumb|[[Jean-Jacques Rousseau]], ''Discours sur l'oeconomie politique'', 1758]]
'''Kinh tế chính trị''' là một môn khoa học xã hội nghiên cứu việc sản xuất và trao đổi hàng hóa đặt trong mối quan hệ với chính trị, dưới nhãn quan của chính trị gia. Thuật ngữ "kinh tế chính trị" được dùng lần đầu tiên năm 1615 bởi [[Antoine de Montchrétien]] trong tác phẩm ''Traité d'économie politique''. Thuật ngữ "kinh tế chính trị" xuất hiện do kết hợp các từ có nguồn gốc Hy Lạp với nghĩa là "thiết chế chính trị"<ref>Xem bài ''Political Economy'' trong [http://www.newadvent.org/cathen/12213b.htm Catholoc Encyclopedia]</ref>. Kinh tế chính trị học cung cấp các khái niệm và hệ thống kiến thức cơ bản nhất cho khoa kinh tế hiện đại như cung cầu, lợi nhuận, tự do thương mại... Nhiều quan điểm của các trường phái kinh tế chính trị đã trở thành các tín điều mang tính ý thức hệ của các nhà kinh tế học và các chính trị gia.
==Đối tượng nghiên cứu==
Dòng 9:
==Phương pháp luận==
Kinh tế chính trị chịu ảnh hưởng của [[triết học chính trị]]. Các trường phái kinh tế chính trị được phát triển dựa trên quan điểm của các trường phái triết học chính trị. [[Chủ nghĩa tự do]] cho rằng nhà nước nên hạn chế can thiệp vào đời sống xã hội. Khi áp dụng quan điểm này vào kinh tế học tạo ra kinh tế chính trị học cổ điển. [[Chủ nghĩa bảo thủ]] quan niệm giá trị tư bản thặng dư thuộc về cá nhân. Đại diện của chủ nghĩa bảo thủ là [[Thomas Hobbes]], [[Leo Strauss]]. Những nhà kinh tế chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa bảo thủ thường phản đối phân phối lại thu nhập, ủng hộ tự do kinh doanh thậm chí ủng hộ bảo hộ mậu dịch. [[Chủ nghĩa xã hội]] tin rằng mỗi cá thể tạo ra giá trị thặng dư đều là thành viên của xã hội nên giá trị thặng dư đó mang tính chất xã hội do đó cần được xã hội điều tiết. Điều này được phản ánh trong kinh tế chính trị học Marxist. [[Chủ nghĩa cộng sản]] cho rằng tăng trưởng kinh tế-xã hội do giá trị thặng dư xã hội sinh ra do đó nó phải thuộc về toàn thể xã hội. Đại diện của chủ nghĩa cộng sản là [[Karl Marx]], [[Friedrich Engels]], [[Vladimir Ilyich Lenin|Lenin]] và [[Lev Davidovich Trotsky]].
[[Tập tin:Rousseau - Discours sur l'oeconomie politique, 1758 - 5884558.tif|thumb|[[Jean-Jacques Rousseau]], ''Discours sur l'oeconomie politique'', 1758]]
 
* '''Phương pháp lấy quyền lực làm trung tâm'''. Đây là phương pháp tiếp cận của [[kinh tế chính trị cổ điển]]. Do coi quyền lực là vấn đề trung tâm của chính trị, nên họ cho rằng kinh tế chính trị nghiên cứu cách thức đạt được quyền lực trong nền kinh tế.
* '''Phương pháp lấy xã hội làm trung tâm'''. Đây là cách tiếp cận của [[kinh tế chính trị Marx-Lenin]] và của [[chủ nghĩa công lợi]]. Các trường phái này xuất phát từ lợi ích xã hội để nghĩ về nhà nước.