Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Miên Tiệp”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 27:
Tháng 3 (âm lịch) năm [[Tự Đức]] thứ 3 ([[1850]]), thầy học của các hoàng thân là [[Võ Xuân Cẩn]], đồng thời là cha vợ của vua, dâng sớ nói: “''Các hoàng thân phần nhiều chỉ thích chơi đùa, không đến nghe giảng''”<ref name=":2">''Đại Nam thực lục'', tập 7, tr.164</ref>. Vua sai [[phủ Tôn Nhân]] xét duyệt thì Miên Tiệp cùng hai hoàng thân [[Nguyễn Phúc Miên Vãn|Miên Vãn]] và [[Nguyễn Phúc Hồng Kháng|Hồng Kháng]] đều chỉ đến nghe giảng có 3 ngày, bị phạt lương 6 tháng<ref name=":2" />. Một số hoàng thân khác cũng bị phạt lương vì việc này.
 
Năm [[1852]], hoàng tử Miên Tiệp được phong làm '''Duy Xuyên Quận công''' (濰川郡公)<ref name=":1">''Đại Nam liệt truyện'', tập 3, quyển 6 - phần ''Duy Xuyên Quận công Miên Tiệp''</ref>.
 
Năm Tự Đức thứ 24 ([[1871]]), [[Tân Mùi]], ngày 27 tháng 10 (âm lịch)<ref name=":0" />, Quận công Miên Tiệp mất, thọ 40 tuổi, [[Thụy hiệu|thụy]] là '''Huệ Mục''' (惠睦)<ref name=":1" />. Mộ của ông được táng tại Dương Xuân (nay thuộc [[Hương Thủy, Thừa Thiên - Huế]]), còn phủ thờ dựng ở ấp Trường Súng Nội (nay thuộc [[Hương Trà]], Huế)<ref name=":0" />.
 
Quận công Miên Tiệp có năm con trai và tám con gái<ref name=":0" /> ([[Đại Nam liệt truyện]] chép rằng ông chỉ có sáu con gái<ref name=":1" />). Ông được ban cho bộ chữ ''Kiến'' (見) để đặt tên cho các con cháu trong phòng<ref name=":0" />. Con trai trưởng của Quận công là công tử Hồng Chí, con của vợ thứ, lúc đầu được tập phong, sau có tội nên bị đoạt tước, xử tội đồ (phạt giam tù), mãn hạn quay về làm công tử. Con trai thứ hai của ông với vợ thứ là công tử Hồng Đề tập phong làm ''Tá quốc khanh'' (佐國卿)<ref name=":1" />.