Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyên Vũ Tông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 77:
[[Tháng 2]] năm [[1307]], [[Nguyên Thành Tông]] băng hà, Thái tử cũng tạ thế nên ngôi vị bỏ trống. [[Hoàng hậu]] [[Bốc Lỗ Hãn]] (Bulugan) lâm triều giám sát, phong An Tây vương A Nan Đáp (Ananda) làm phụ chính, âm mưu phò trợ lên ngôi. Nhận được tin báo, Hải Sơn cấp tốc trở về [[Đại Đô]], trong lúc đó, Ái Dục Lê Bạt Lực Bát Đạt, em trai Hải Sơn cùng Hữu thừa tướng [[Ha Lạt Ha Tôn]] (Harqasun) hợp mưu phát động chính biến, bắt giam cả Bốc Lỗ Hãn lẫn A Nan Đáp, ủng lập Hải Sơn lên ngôi, tức '''Nguyên Vũ Tông'''.
 
Sau khi lên ngôi, Hải Sơn truy phong cho cha mình, Đáp Lạt Ma Bát Lạt là ''Nguyên Thuận Tông''; mẹ mình, Đáp Kỷ làm ''Chiêu[[Hoàng Hiến hoàngthái hậu'']] và phong Bát Đạt làm ''[[Hoàng thái đệ'']]. Ông ra điều kiện là Bát Đạt phải chuyển quyền kế vị cho con trai mình sau khi qua đời. Sau đó, Vũ Tông lập tức xử tử Hoàng hậu Bốc Lỗ Hãn và A Nan Đáp<ref>Jeremiah Curtin, Theodore Roosevelt ''The Mongols: A History'', p. 384.</ref>.
 
Trong thời gian trị vì, Vũ Tông đã cho xây dựng nhiều ngôi chùa lớn ở [[Đại Đô]] và [[Thượng Đô]]. Dưới thời kỳ của ông, nhà Nguyên chinh phục được [[Sakhalin]], buộc [[người Ainu]] chấp nhận quyền cai trị Đại Nguyên vào [[1308]]<ref>Brett L. Walker ''The Conquest of Ainu Lands'', p. 133.</ref> . Năm [[1309]], Vũ Tông tiếp tục liên minh với [[Hãn quốc Sát Hợp Đài]], tiêu diệt [[Hãn quốc Oa Khoát Đài]], phân chia hãn quốc làm 2.