Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tiêu Thục phi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 24:
Năm Vĩnh Huy thứ 6 ([[655]]), ngày [[13 tháng 10]] (tức ngày [[27 tháng 11]] dương lịch), Đường Cao Tông lấy tội danh ['''Âm mưu hạ độc'''; 阴谋下毒], ra chiếu chỉ phế Vương Hoàng hậu và Tiêu Thục phi làm thứ nhân, giam ở ngục tối, người nhà của Vương thị và Tiêu thị đều bị đày ở [[Lĩnh Nam]]<ref name="CDT6">''[[Cựu Đường thư]]'', [[:zh:s:舊唐書/卷006|quyển 6]]</ref>. Chưa hết, người theo phe của Võ thị là [[Hứa Kính Tông]] còn dâng sớ, nói cha của Vương thị là Nhân Hữu không công không lao, không nên có tước vị cao quý, Cao Tông bèn ra chỉ tước đoạt hết tước hiệu của Vương Nhân Hữu. Cao Tông nghe theo Võ thị, cho đổi họ của Vương thị thành ['''Mãng''', 蟒] và Tiêu thị là ['''Kiêu''', 梟]<ref>《新唐书·卷七十六·列传第一》:李义府等阴佐昭仪,以偏言怒帝,遂下诏废后、良娣皆为庶人,囚宫中。后母兄、良娣宗族悉流岭南。许敬宗又奏:“仁祐无他功,以宫掖故,超列三事,今庶人谋乱宗社,罪宜夷宗,仁祐应斫棺,陛下不穷其诛,家止流窜,仁祐不宜引庇廕宥逆子孙。”有诏尽夺仁祐官爵。而后及良娣俄为武后所杀,改后姓为“蟒”,良娣为“枭”。</ref>.
 
Không lâu sau, Cao Tông vì niệm tình xưa nên lén vào ngục thăm Vương thị và Tiêu thị xem thế nào. Nhìn thấy hai người tàn tạ khổ sở, Cao Tông đau xót gọi:「''"Hoàng hậu và Thục phi ở nơi nào? Có khỏe không?!"''」. Tiêu phi đáp:「''"Bọn thiếp bị phế, đâu còn là hậu phi của hoàng thượng nữa?"''」. Biết Cao Tông vẫn chưa tuyệt tình, Tiêu phi van nài:「''"Xin người niệm tình, thacòn chonhớ bọnlại chúng thiếp, cứuđổi thoáttên khỏinơi đâynày thành 『Hồi Tâm viện』, chúng thiếp đã đội ân"''」. Cao Tông xúc động hứa sẽ lo liệu, Võ hậu biết chuyện, nổi giận sai người đến đánh họ 100 roi. Đánh xong, Võ hậu ra lệnh chặt hết tay chân rồi ngâm họ vào chum rượu, điểnnói:「''"Cho hai ả biết thế nào là rượu ngấm tận xương"''」. Điển tích này về sau gọi là ''Cốt túy'' (骨醉). Sau vài ngày chịu đựng, cả hai qua đời, xác của hai người bị Võ hậu sai chặt ra thành từng khúc. Tương truyền, khi Vương thị bị giết, đã chỉnh tề bái vọng Cao Tông để từ biệt, nói rằng:「''"Bệ hạ vạn tuế! Chiêu nghi Võ thị thừa hoan ân sủng, thiếp hẳn phải chết không còn nghi ngờ gì nữa!"''」. Tiêu thị thì quát mắng to:「''"Võ thị hồ ly! Mê hoặc thánh chủ, hãm hại ta thê thảm thế này! Ta khi chết phải hóa thành mèo, nhảy vào cắn đứt cổ họng của nhà ngươi mới hả dạ!"''」. Từ đó, Võ hậu sai cung nhân đuổi đi và không cho nuôi [[mèo]] nữa<ref>《新唐书·卷七十六·列传第一》:初,帝念後,間行至囚所,見門禁錮嚴,進飲食竇中,惻然傷之,呼曰:「皇后、良娣無恙乎?今安在?」二人同辭曰:「妾等以罪棄為婢,安得尊稱耶?」流淚嗚咽。又曰:「陛下幸念疇日,使妾死更生,復見日月,乞署此為『回心院』。」帝曰:「朕即有處置。」武后知之,促詔杖二人百,剔其手足,反接投釀甕中,曰:「令二嫗骨醉!」數日死,殊其屍。初,詔旨到,後再拜曰:「陛下萬年!昭儀承恩,死吾分也。」至良娣,罵曰:「武氏狐媚,翻覆至此!我後為貓,使武氏為鼠,吾當扼其喉以報。」後聞,詔六宮毋畜貓。</ref>.
 
Sau đó nhiều năm, Võ hậu thường mơ thấy Vương thị và Tiêu thị hiện hồn về, lữ thữ như quỷ dữ, bèn phải mời thầy Vu cổ giải, cũng chuyển đến Bồng Lai cung ở Đông Đô Lạc Dương mà sống, không về Trường An nữa. Đến đời [[Đường Trung Tông]] Lý Hiển lên ngôi lần thứ hai, sau khi Võ Tắc Thiên qua đời, họ tên của Vương thị và Tiêu thị được nghị định phục hồi như cũ, gia tộc của cả hai cũng được tha bổng. Nhưng cả hai cũng không khôi phục vị hiệu<ref>《新唐书·卷七十六·列传第一》:武后頻見二人被髮瀝血為厲,惡之,以巫祝解謝,即徙蓬萊宮,厲復見,故多駐東都。中宗即位,皆復其姓。</ref>.